Tình yêu... "đa phương" lơ lửng luôn có cái kết "đắng lòng"

Yêu đơn phương bất hạnh đã đành. Nhưng yêu “đa phương“ có khi còn bất hạnh hơn.
Một số cô gái lý luận rằng, muốn tìm được người chồng tốt không thể cứ bập vào là lấy luôn người đó mà phải qua một cuộc sàng lọc kỹ càng có khi phải năm, bảy anh hoặc nhiều hơn nữa. Tương tự, một số chàng trai cũng cho rằng, làm “thằng đàn ông” mà cả đời chỉ biết có mỗi vợ là “kém lắm”. Những luận điệu ấy dẫn tới kiểu yêu đương nửa vời, không bao giờ thật lòng với ai cả.
Thúy quê ở Ninh Bình lên Hà Nội học đại học. Gia đình cô thuộc loại khá giả ở nông thôn. Vốn là cô gái xinh xắn nên mới vào học năm thứ nhất đã có mấy chàng sinh viên các lớp trên nhận làm anh em kết nghĩa. Nhiều bạn trong lớp phát ghen, tỏ vẻ khó chịu. Nhưng thực ra Thúy chẳng yêu hẳn anh nào, với anh này thì tay trong tay, với anh kia lại ôm eo vui vẻ.
Trải qua một học kỳ, từ hơn hai chục anh cuối cùng chỉ còn lại hai anh vào chung kết. Thực tình Thúy cảm thấy yêu cả hai anh, vì mỗi anh một vẻ. Tùng thì đẹp trai hiền lành, nói năng nhỏ nhẹ. Quyết thì học giỏi, tính tình mạnh mẽ, quyết đoán. Chính vì hai tính cách của hai anh đối ngược nhau như thể bù đắp cho nhau nên Thúy yêu cả hai người.
Cũng may là mỗi anh học ở một trường, Thúy lại khéo sắp xếp “lịch thi đấu” không để họ chạm trán nhau bao giờ nên chẳng ai biết ai và hai chàng cứ “song hành” như thế cho đến khi Thúy sắp sửa ra trường. Lúc ấy cả hai chàng cùng đòi đưa Thúy về quê báo cáo với gia đình, để tiến tới hôn nhân. Trong khi đó, Thúy lại mới gặp một anh cùng quê đang làm tổ chức ở cơ quan nọ hứa sẽ xin cho Thúy vào làm. Nếu hai đứa yêu nhau thì làm đám cưới ngay năm nay vì anh đã 33 tuổi. Thúy không biết làm thế nào, suốt ngày cứ phải nói dối như cuội, trong khi cả ba anh đều tấn công “giáp lá cà”.

Tình yêu là thứ tình cảm thiêng liêng chỉ có thể tồn tại dài lâu với những ai yêu với tất cả trái tim mình
Cảnh yêu nửa vời như vậy đâu phải là yêu. Khi đã "yêu lơ lửng con cá vàng" thì dĩ nhiên không thể toàn tâm toàn ý cho người nào. Chính vì thái độ lừng chừng như thế làm cho đối phương thiếu tin tưởng, cũng đáp lại theo kiểu đến đâu hay đến đấy. Cả hai đều thiếu tôn trọng nhau và cung cách ấy đầu độc tình yêu của họ khiến nó không thể tồn tại được lâu.
Một đặc điểm thường thấy nữa của tình yêu là nó luôn gập ghềnh khúc khuỷu, lên thác xuống ghềnh nên khi vừa yêu vừa so đo tính toán, lừng chừng rất dễ tan vỡ. “Sống thử” cũng là một dạng yêu đương lơ lửng như vậy. Họ sợ đăng ký kết hôn lỡ chán nhau muốn chia tay lại phải ra tòa, còn sống thử chỉ cần hai người tự nguyện, không thích nữa cứ “tuỳ nghi di tản” là xong.
Một cuộc điều tra cho thấy 86% những đôi sống thử kết thúc bằng chia tay, để lại cho nhau bao nhiêu hậu quả đau lòng. Điều tra cũng cho thấy trong số 15% còn lại kết hôn sau một thời gian sống thử có tỷ lệ ly hôn cao gấp rưỡi những đôi trước đó sống riêng. Các nhà tâm lý cho rằng chính thời gian sống thử đã rèn cho họ tác phong tạm bợ của những người “góp gạo thổi cơm chung”.
Không còn nghi ngờ gì nữa, tình yêu là thứ tình cảm thiêng liêng chỉ có thể tồn tại dài lâu với những ai yêu với tất cả trái tim mình, không so sánh thiệt hơn, không đứng núi này trông núi nọ. Điều đó trước hết sẽ làm yên lòng người yêu của bạn, khiến cho họ không có cảm giác bấp bênh, lo lắng, đề phòng. Không ai có thể hạnh phúc trong cuộc sống lứa đôi nếu phải gắn bó với một người mà mình không tin cậy.
Trạng thái hạnh phúc của tình yêu và hôn nhân bao giờ cũng chỉ được xây dựng trên nền tảng tâm lý tin cậy lẫn nhau. Thái độ "lơ lửng con cá vàng" bao giờ cũng gây ra tâm lý bất an, đó chính là kẻ thù không đội trời chung của tình yêu và hạnh phúc gia đình.

Article sourced from XALUAN.
Original source can be found here: http://xaluan.com/modules.php?name=News&file=article&sid=2339151
