Phụ nữ hãy tìm một người mà dù có đến cuối đời, đan đôi tay vẫn vừa vặn một “điệu Valse”
Những ngày tháng tuổi thiếu niên, em đã từng có bao nhiêu mộng mơ về nụ cười tỏa nắng của cậu bạn cùng bàn? Đến năm đôi mươi, vẻ lãng tử, đa tài của các đàn anh khóa trên lại lôi cuốn trái tim thiếu nữ xốn xang của em nhiều đến vậy.
Sau một vài năm, đi thêm vài nơi, gặp thêm vài người, bỗng em chỉ mong có ai đó giỏi giang đến bên đời giúp mình làm được đủ thứ, đúng không? Rồi trở về ngày tháng tìm kiếm đôi ba năm nữa, phải chăng em nhủ cầu một gã từng trải đời, đủ ưu tư.
Mà em này, vào mỗi khoảng thời gian trong đời, con người ta lại có một nhu cầu khác nhau được ưu tiên, từ đấy, việc mong muốn, đặt mục tiêu tìm kiếm bạn tình cũng dựa trên một vài quyết định chủ quan lệ thuộc mang tính thời điểm.
Con người ta, những cái tưởng như là tiêu chuẩn mà người này có, người kia không thật ra thật thiếu hụt. So sánh nó khập khiễng như việc em mang một chiếc đồng hồ ở Pháp đến Ai Cập để xem ngày hay đêm nhưng không cập nhật điều chỉnh múi giờ vậy. Em thấy một cậu nhóc mười tám không đủ tài năng, hay một gã hai mươi chỉ biết nói mà chưa làm, rồi lại có kẻ đi đủ nơi, làm đủ thứ, nhưng chẳng biết trân trọng tình nhân. Chỉ vì họ, ngay tại thời điểm em nhìn thấy, vẫn chỉ đang bước tiếp con đường hoàn thiện bản thân của họ đấy thôi.
Em nói em muốn tìm một người trưởng thành, tất nhiên anh ta phải trưởng thành rồi, và sẽ là như thế, nếu bây giờ chưa. Vậy thì anh ta chưa đủ “lớn”, anh ta cần thêm thời gian để học và điều chỉnh rất nhiều: kiến thức, ngoại hình, kỹ năng cá nhân,... tỉ tỉ thứ nhiều như cách chúng mình học để trở thành một quý cô vậy.
Nếu một ngày nào đó em kết hôn, thì tất cả mọi lý lẽ, mọi tiêu chuẩn mà em đề ra về một gã si tình hoàn hảo nào đấy có thể sai bét. Quan trọng là, đối phương có thể vẫn chưa vượt qua bài test thời gian cho những nấc bậc hoàn thiện cơ bản người ta cứ hay đề ra, nhưng họ là người bước cùng nhịp với em, kẻ khiêu vũ vừa vặn nhất. Dù rằng hơn một phần ba cuộc đời mình, chưa khi nào chị nghiêm túc nghĩ về việc sẽ chọn một người đàn ông để yêu. Nhưng chị đã từng nghĩ về người đàn ông chị sẽ chọn ở bên cả đời.
Phụ nữ chúng mình ấy mà, sau khi đến một lúc nào đó, có thể tự xử lý những điều thường nhật, những trúc trắc trong công việc, những vấn đề của bản thân, nếu có thể sẽ kết hôn với người chọn bầu bạn cùng cô ấy.
Từng nghĩ, có người sẽ từ bỏ hoa lệ, phồn vinh nơi thành thị, cùng ta đến nơi non cao, núi biếc. Có người sẽ đặt việc đang làm, xuống nhà nấu cho ta bữa cơm canh khi xế trưa. Có người chịu tắt đèn, xoa lưng, để ta trong lồng ngực mỗi tối. Có người quen thắp lên ngọn đèn trong phòng sách, nơi ta muốn trở về, nơi ta chẳng cần từ bỏ hay lao đao.
Chúng ta đâu thể khẳng định mình hoàn hảo, ai cũng cần phải học để lớn thêm lên. Người mong yêu thương ta, có khi cũng đang cố gắng rất nhiều. Chẳng phải chuyện phân chia cao thấp, đúng sai, vị trí trong cuộc đời; một người có thể bước cùng ta, là người đi chung nhịp sống với ta, có thể xoay tròn khỏa lấp thời gian, có thể mỗi ngày cùng ta hoàn thiện và phát triển. Một người mà dù có đến cuối đời, đan đôi tay vẫn vừa vặn một “điệu Valse”
Article sourced from BLOGRADIO.
Original source can be found here: https://blogradio.vn/dung-tim-tieu-chuan-cho-tinh-yeu-nw227779.html