Tôi biết tôi là thằng đàn ông chẳng ra gì, nhưng cuộc sống đôi khi phải chọn lựa. Tôi hèn nên không vượt qua được cám dỗ công danh, không dám hy sinh vì mối tình đầu.

ảnh minh họa
Những người đàn ông như tôi thì cả đời sẽ không thanh thản, mong các bạn trẻ hãy sáng suốt và chung thủy trong tình yêu. Công danh sự nghiệp thì cũng quý, nhưng chẳng mấy ai còn lại gì khi làm kẻ vong tình.
Thời gian qua anh luôn sống trong dằn vặt và tự sỉ vả mình, từ tận đáy lòng anh niềm ân hận ngày một trào dâng và day dứt. Anh có lỗi với em, với mối tình đầu tươi đẹp nhưng đắng cay của chúng ta.
Tám năm về trước, cậu trai lớp 12 là anh ngày nào cũng lơ ngơ trước cổng giờ tan trường để chờ em, cô bé có tà áo dài tinh khôi như mây cùng chung một lối về. Em hồn nhiên với đôi mắt trong veo, làn da trắng ngần và cái miệng nhỏ xinh lúc nào cũng chúm chím nũng nịu.
Đường đi học về thì xa và vắng, anh được em “chọn mặt gửi vàng” có nhiệm vụ “cao cả” là “hộ tống” em. Đạp xe bên em trên con đường rợp bóng cây, thoảng trong gió hương tóc em nồng nàn khiến lòng anh xốn xang những cảm xúc khó tả. Rồi hình bóng người con gái có mái tóc dài chấm ngang hông thướt tha trong tà áo dài thiếu nữ đi vào giấc ngủ của anh mỗi đêm.
Trái tim anh đập rộn ràng khi nhìn thấy em, thấy nụ cười tươi rói pha chút tinh nghịch vô tư khi em cố gắng “đua xe” thắng anh trên đoạn đường về. Ngày đó, những cảm xúc đầu đời anh không thể gọi thành tên, nhưng anh cũng như bao chàng trai mới lớn khác, cứ xúm xít bên cô hoa khôi lớp 10 là em và tìm mọi cách để gây sự chú ý.
Anh bất chấp nội quy của trường, lén lút sau buổi học leo lên cây hái tặng em chùm phượng tím. Rồi anh cũng tập tành làm thơ, những bài thơ tình non nớt có bóng hình em anh cứ mang đến lớp rồi lại giấu đi, chẳng dám tặng vì em học rất giỏi văn, sợ em chê anh “múa rìu qua mắt thợ”. Tình yêu đầu đời chớm nở trong anh, nhưng không dám thổ lộ, vì em ngây thơ thế kia, biết đâu em chẳng hiểu?
Tốt nghiệp lớp 12, anh tự nhủ sẽ cố gắng thi đậu đại học và khi ấy sẽ có bản lĩnh để “tỏ tình” với em. Nhưng mọi thứ không như anh muốn. Anh đã trượt kì thi ấy. Buồn chán, anh tình nguyện nhập ngũ. Ngày anh khoác ba lô ra đi, em đến tiễn anh và tặng anh một tấm ảnh. Mặt sau có đề hai câu thơ em tự viết:
“Nếu anh là con tàu bôn ba ngoài biển lớn
Em xin làm bờ bến lặng đợi chờ chờ anh”.
Hiểu ra tình cảm của em, anh vỡ òa hạnh phúc. Phút chia tay, chúng mình đứng cạnh nhau. Anh muốn ôm em vào lòng nhưng không dám. Em bẽn lẽn cúi đầu e thẹn khi anh cầm tay em dặn dò: “Em hãy đợi anh nhé!”.
Xa em rồi, tình yêu càng mãnh liệt. Mỗi tuần chúng mình đều viết thư cho nhau. Em kể anh nghe những ngày học thi bận rộn, anh tâm sự cùng em những khi đơn vị vất vả huấn luyện ngoài thao trường. Những đêm khuya đứng gác, anh lại ngắm sao trời và nghĩ về em. Trong mỗi lá thư, anh đều viết cho em những lời yêu thương nồng thắm. Anh nhớ có một lần, em viết mấy chữ gì đó cuối thư nhưng rồi lại xóa đi. Anh tò mò lắm, tìm mọi cách để đọc nhưng không đọc được. Mấy đồng chí của anh chọc, nàng ghi chữ: “Hôn anh” đấy. Anh mỉm cười hạnh phúc, tưởng tượng về nụ hôn đầu đời qua thư.
Anh được về phép một tuần. Em đón anh với niềm vui bừng trên khuôn mặt dịu hiền. Anh đưa em đi chơi, chúng mình cùng leo lên ngọn đồi cao ở quê nhà, cùng nhau thề hẹn trọn đời chung thủy. Anh bắt em hứa phải cố gắng học giỏi, kẻo ba mẹ lại mắng vì còn nhỏ mà đã vội yêu đương. Em cười bảo em sắp đi thi học sinh giỏi quốc gia, em sẽ đoạt giải cao để được tuyển thẳng đại học. Nhìn vẻ mặt rạng rỡ tự tin của em, anh yêu em vô cùng.
Chúng mình nhìn nhau thật lâu. Rồi anh hồi hộp khẽ đặt lên môi em nụ hôn đầu. Em run run đón nhận nụ hôn tình yêu vụng về của anh, chỉ một thoáng thôi rồi vùng bỏ chạy. Em bảo anh ăn gian. Anh đuổi theo em, cả hai đứa cười vang hạnh phúc trên ngọn đồi gió lộng. Giây phút ấy, anh cứ nghĩ trọn đời này không có gì làm thay đổi được tình yêu anh dành cho em.
Em được tuyển thẳng đại học cùng lúc anh được đơn vị cử đi học tiểu đội trưởng. Anh hứa chắc như đinh đóng cột với em là sẽ trở thành một sĩ quan như em mong đợi để sau này cưới em làm vợ. Rồi anh được chuyển về Bình Định huấn luyện, em thì đi học đại học ở Sài Gòn. Năm thứ 3 của tình yêu, chúng mình vẫn phải xa nhau.
Em nói với anh tình đầu của em cũng là tình cuối, dù cách xa bao lâu em vẫn một dạ đợi anh. Anh tự hứa với lòng sẽ không bao giờ phụ tình em. Nhưng anh là một thằng tồi.
Anh được chuyển quân nhân chuyên nghiệp, nhưng để được đi học sĩ quan ở Lục quân thì đó là cả một vấn đề. Anh không nói chuyện đó với em vì anh nghĩ cũng không giải quyết được gì mà chỉ làm em buồn. Anh một mình chán nản, bế tắc. Đúng lúc đó thì cô ấy xuất hiện.
Chắc đến bây giờ, em vẫn chưa biết cô gái đến với anh sau này là con một của một thượng tá quân đội. Cô ấy không xinh đẹp và hiền lành như em. Nhưng cô ấy đã giúp anh có những gì anh muốn. Anh được vào học ở trường Lục quân 2, đồng nghĩa với việc anh trở thành người chồng tương lai của cô ta.
Biết tin anh đi học, em vui mừng lặn lội từ Sài Gòn xuống thăm anh, mang theo bao nhiêu quà cáp. Em nói, quà em mua từ tiền em đi làm thêm dành dụm được. Anh nhói đau trong lòng, muốn thú nhận cùng em, muốn quỳ xuống xin lỗi em nhưng anh lại hèn nhát không làm được. Anh vẫn yêu em, anh không muốn mất em.
Tình yêu em vẫn nồng nàn, chỉ có anh là thằng bội bạc. Đê tiện hơn, ngày hôm đó anh đã cướp mất đời con gái của em trong nhà khách quân đội. Nhưng em vẫn ngây thơ, em hạnh phúc vì được dâng hiến, em vẫn một mực tin tưởng vào ngày về làm vợ anh. Nhìn vệt máu trinh nguyên trên chiếc giường tội lỗi, anh ôm đầu tự hận chính mình. Em không hiểu gì hết, dịu dàng ôm lấy anh, vừa khóc vừa nói: “Chỉ tại mình yêu nhau quá, không kiềm chế được phải không anh?”
Em là cô gái ngoan hiền, từ nhỏ đã sống trong khó khăn nên luôn phấn đấu học hành để mong có tương lai tươi đẹp. Em nói tình yêu đầu của chúng mình đã giúp em có nghĩ lực vươn lên và chờ đợi anh trong những ngày xa cách. Anh không biết mình sẽ giấu giếm chuyện tình tay ba đến bao giờ, nếu như không có ngày đó.
Em đột ngột đến thăm anh vào sáng chủ nhật. Và em bất ngờ khi thấy anh khoác tay người con gái lạ. Em nhìn anh rồi nhìn cô ấy sững sờ. Em kéo anh ra một góc, hỏi anh đó là ai. Anh không trả lời mà chỉ nói câu xin lỗi. Em tát anh, nhưng em bật khóc: “Anh có biết hôm nay em xuống đây làm gì không? Em xuống để thông báo cho anh mình đã có con. Nhưng tại sao anh lại đối xử với em như vậy? Em đã làm sai chuyện gì?”
Anh chưa kịp nói gì thì cô gái kia đã lao đến. Một cuộc cãi vã giữa hai người nổ ra (đúng hơn là em bị cô ta chửi vì “giật chồng sắp cưới” của người khác). Anh đứng im như tượng khi thấy em cay đắng nhìn anh rồi quay lưng bỏ chạy. Anh là thằng hèn, là kẻ đốn mạt phải không em?
Từ giây phút đó, anh biết mình đã mất tất cả. Mất em, mất giọt máu của chính mình. Anh không đủ can đảm để từ bỏ sự nghiệp và đi tìm em. Anh nghĩ tới gia đình, tới tương lai để biện hộ cho sự khốn nạn của mình. Nhưng anh vẫn lắng nghe tin tức của em. Em giấu gia đình tất cả mọi chuyện, lẳng lặng đi phá thai và tiếp tục học tập. Em cố nuốt nỗi đau tình phụ để sống qua ngày.
Thằng Quỳnh, bạn thân của anh và học cùng trường đại học với em, đã tìm xuống tận trường anh, nện cho anh một trận. Nếu không có mọi người can ngăn, anh đã đứng im cho nó đánh chết anh đi.
Anh đánh đổi tình yêu chỉ vì một cái mác sĩ quan. Anh đã sai rồi, không thể quay đầu nữa rồi khi mà chỉ còn ít lâu nữa anh sẽ phải cưới người con gái mang cho anh sự nghiệp này. Nếu anh nói không yêu cô ấy thì anh không còn là con người vì cô ấy đang mang trong mình đứa con của anh, nhưng thật lòng trái tim anh chỉ có bóng hình em.
Ngày đêm anh sống trong nỗi ân hận. Em đã gửi trả cho anh tất cả thư tình ngày trước, với vẻn vẹn lời nhắn: “Dù hận lắm nhưng em vẫn chúc anh hạnh phúc và thành đạt bên người anh đã chọn!”. Anh biết em đã trắng tay, ra đi không tình yêu, không niềm tin vì mối tình đầu oan trái này là vì anh.
Anh đã khóc vì tự hận chính mình, anh không đủ tư cách để nói lời xin lỗi em và cầu mong em hạnh phúc, vì hạnh phúc của em chính anh đã giết chết rồi. Anh tham danh phụ bạc, anh bội nghĩa vong tình. Anh là kẻ tội lỗi khi đã làm tan nát cuộc đời em. Anh không xứng đáng với màu áo xanh anh đang mặc.
Một kẻ như anh rồi sẽ bị quả báo, phải không mối tình đầu của anh?
Theo VNE

Tiệm rượu với đầy đủ các lựa chọn về rượu, bia nhiều nhất tại vùng Springvale
