Khi chúng ta đủ lớn để thấy yêu gia đình, nơi không phải hoàn hảo nhất nhưng là nơi yêu mình nhiều nhất
Khi còn bé người ta luôn mong lớn thật nhanh để rời xa gia đình, khi lớn lên người ta lại ước bé lại để về với gia đình. Chúng ta những tháng ngày còn bé dưới vòng tay bao bọc chở che của mẹ của cha chỉ nhìn thấy một phần nhỏ của cuộc đời vì vậy mà luôn cho rằng cuộc sống này quá là dễ dàng, luôn mong đợi được tự do vẫy vùng.
Điều ước ngần ấy năm nung nấu ấy cuối cùng cũng đã thành sự thật những cô bé, cậu bé năm nào giờ cũng đã thành người lớn sống cuộc sống của riêng mình tự do tự tại. Những bức tranh màu hồng đẹp như mơ vẽ trong tưởng tượng bỗng bị đập tan bởi màu đen xám xịt của hiện tại, đây mới chính là cuộc đời mà bạn phải thấy.
Không còn đâu bữa cơm nóng của mẹ đợi con về mỗi ngày, không còn đâu cuộc gọi về nhà của cha mỗi khi về trễ, không còn những lời cằn nhằn mỗi khi bị điểm kém, không còn đâu những buổi sáng được mẹ cho tiền tiêu vặt, không còn đâu tiếng cười của gia đình mỗi khi xem phim.
Bây giờ, bạn có thể ăn cơm ở tiệm rất nhiều món mỗi ngày nhưng tất cả đều không ngon bằng cơm mẹ nấu, bạn có thể đi chơi về trễ nhưng không còn ai đợi ở nhà, bạn có thể ngủ mà không cần ai gọi dậy nhưng bạn có thể bị đuổi việc, bạn có thể có tiền để mua sắm nhưng bạn phải làm việc vất vả, bạn có thể xem phim tuỳ thích nhưng mà là xem một mình.
Gia đình không phải là nơi hoàn hảo nhất nhưng là nơi yêu bạn nhất. Dù bạn có là một tổng giám đốc oai phong trên thương trường, một diễn viên nổi tiếng hay một người phục vụ…, nhưng về với gia đình chúng ta là như nhau mãi là đứa con nhỏ của ba mẹ luôn được yêu thương và đáng để tự hào.
Xem thêm
Luật Bồi thường thương tích cá nhân, tai nạn
Article sourced from BLOGRADIO.
Original source can be found here: https://blogradio.vn/khi-chung-ta-du-lon-de-thay-yeu-gia-dinh-nw229080.html