Gửi những mốc thời gian hạnh phúc : Mười năm nữa có trôi qua, tôi vẫn thấy mình 18 tuổi

11:58' 26-09-2018
Thời còn đi học, tôi cảm nắng một cậu bạn: cao, da trắng, học lớp chọn của trường. Sau mỗi buổi học căng thẳng thì hình ảnh cậu bạn mặc đồng phục ngồi ăn cơm ở bàn đối diện đối với tôi là khoảnh khắc yên bình nhất trong ngày.


    Thời còn đi học, tôi “cảm nắng” một cậu bạn: cao, da trắng, học trường chuyên. Sau mỗi buổi học căng thẳng thì hình ảnh cậu bạn mặc đồng phục ngồi ăn cơm ở bàn đối diện đối với tôi là khoảnh khắc yên bình nhất trong ngày.

    Năm nay, tôi 28 tuổi, là 18+10.

    Mười năm trôi qua với biết bao dấu mốc: thi đại học, tốt nghiệp đại học, đi làm, đi làm và đi làm ... Mười năm trôi qua với biết bao niềm vui, nỗi buồn, những kỷ niệm đang và sẽ phai nhạt theo thời gian, nhưng có lẽ khoảng thời gian học cấp ba - đặc biệt là năm lớp 12 là những ngày tháng không rực rỡ nhất, nhưng lấp lánh và dịu êm nhất.

    Hình ảnh có liên quan

    Năm tôi lên lớp 12, em trai tôi lên lớp 10, em đỗ trường chuyên của tỉnh và theo “chỉ thị” của bố, tôi phải chuyển đến học trường cấp 3 của thành phố để tiện bề trông coi em. Lần đầu tiên sau 17 năm tôi đã phải khăn gói quả mướp đi ăn học xa nhà, háo hức đâu chẳng thấy, tôi nằm khóc nguyên một buổi sáng vì nhớ nhà. Nhưng cũng thật may vì cô bạn thân cũng chuyển trường và vào cùng một lớp với tôi.

    Quãng thời gian đầu vào học, ngày ngày cứ trôi qua êm đềm như vậy, cho hết học kỳ I, dần quen cô giáo và các bạn, được cô ưu ái vì học cũng tương đối khá môn tiếng Anh - môn cô chủ nhiệm dạy.

    Ngày ngày cắp cặp đến lớp, lúc nào trên tay cũng cầm tập bài photo kèm bút chì và cục tẩy để luyện đề, có lẽ tôi của quãng thời gian ấy là đẹp nhất, hăng hái nhất, chăm chỉ nhất.

    Kết quả hình ảnh cho tình yêu học trò

    Kỳ thi thử đại học năm ấy, tôi đạt số điểm cao thứ hai trong toàn trường, được thầy Hiệu trưởng khen ngợi trong giờ chào cờ.

    Ngoài việc đến trường rồi chiều đi học thêm tiếng Anh, thời gian rảnh chỉ là đi ăn cơm cùng các em, ở đó tôi “cảm nắng” một cậu bạn: cao, da trắng và học trường chuyên - hình ảnh quá quen thuộc trong các bộ phim, bộ truyện về một cậu bạn được nhiều bạn nữ ái mộ. Sau mỗi buổi học căng thẳng tràn đặc chữ nghĩa trong đầu thì hình ảnh cậu bạn mặc đồng phục ngồi ăn cơm ở bàn đối diện đối với tôi là khoảnh khắc yên bình nhất trong ngày.

    Rồi đến những ngày chọn trường, bố nhất quyết bắt tôi thi ngành sư phạm nhưng tôi không nghe, đã dỗi bố, đã khóc suốt một buổi tối. Rồi tôi cũng đã được thi ngành mình chọn.

    Những ngày tháng ấy quả thực khó khăn với một đứa trẻ 17 tuổi nhưng đến giờ này, mọi ký ức đều tuyệt đẹp: môn tiếng Anh, bạn học, cơn cảm nắng...

    Hình ảnh có liên quan

    Rời khỏi mái trường như những chú chim non chập chững tập bay giữa bầu trời rộng lớn, tôi vừa nhớ nhung quãng đời học sinh nhưng cũng thầm cảm ơn tất cả đã để lại cho tôi những bài học quý báu, những dư vị tình bạn, tình thầy cô. Để khi trưởng thành trong cuộc đời đầy gai góc, những ký ức ấy là những phút lắng lòng giúp tôi thêm tin yêu cuộc sống, lạc quan giữa cuộc đời.



    Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về ?
Relax For Life Japanese Massage Chairs Vùng: Peakhurst. Phone: 02 8307 0878
Xem thêm

Article sourced from GUU.

Original source can be found here: https://guu.vn/gui-nhung-moc-thoi-gian-hanh-phuc-muoi-nam-nua-co-troi-qua-toi-van-thay-minh-18-tuoi-ajCmbV1sGGgty.html


Để lại Tên và mobile, chúng tôi sẽ tìm cho bạn những nhà cung cấp dịch vụ tốt nhất.

TÌM DỊCH VỤ