Cô bé lạc lõng giữa cuộc đời!
Em không biết có ai ngoài kia cũng đang trải qua những gì em đang phải đối mặt không, nhưng em chỉ muốn được kể với chị về cuộc sống của em, vì em không biết chia sẻ cùng ai. Chị có biết cảm giác bị bỏ rơi bởi cả hai người mình yêu thương nhất trên đời là như thế nào không? Đó là điều em phải đối mặt mỗi ngày.
Em mới 15 tuổi thôi, nhưng dường như đã phải trải qua nhiều hơn những gì mà bất kỳ đứa trẻ nào cùng tuổi phải chịu đựng. Ngày trước, nhà em cũng từng hạnh phúc lắm. Em có ba mẹ và chúng em là một gia đình. Nhưng rồi mọi thứ thay đổi. Ba mẹ em ly hôn khi em mới 10 tuổi, và kể từ ngày đó, gia đình em tan vỡ theo cách mà em không thể nào lắp ghép lại được nữa.
Ba em sau đó tái hôn, có gia đình mới, có một người vợ khác và những đứa con khác. Họ là một gia đình mới, và em không thuộc về nơi đó. Mỗi lần gặp ba, em cảm thấy mình giống như một người khách lạ. Mỗi lần em nhìn thấy ba vui vẻ bên những đứa con khác, em tự hỏi: “Mình đã làm gì sai? Tại sao ba không yêu mình như trước nữa?” Nhưng em không dám hỏi, không dám trách. Em chỉ biết im lặng và nuốt nước mắt vào trong.
Rồi em sống với mẹ. Ban đầu, em nghĩ rằng dù sao mẹ vẫn còn bên em, vẫn yêu thương em. Nhưng rồi, giống như một vết thương chưa kịp lành, mẹ cũng có gia đình mới. Mẹ có một người chồng mới và rồi em có thêm một đứa em khác. Chị Neko ơi, em không thể diễn tả được nỗi đau khi cảm thấy mình bị lãng quên trong chính căn nhà của mình. Mẹ chăm sóc cho em trai, dành hết sự quan tâm cho gia đình mới. Đôi khi em cảm thấy mẹ quên mất rằng em cũng là con của mẹ. Những bữa cơm gia đình không còn chỗ cho em nữa, những cuộc trò chuyện cũng không còn nhắc đến em.

Em không có ai để dựa vào. Em phải tự lo cho mình, đi làm thêm để kiếm tiền trang trải học phí. Đôi khi em ngồi một mình trong căn phòng trống vắng, nhìn qua ô cửa sổ và tự hỏi liệu có ai trên đời này còn nhớ đến em không. Những lúc mệt mỏi nhất, em chỉ muốn hét lên: "Mình vẫn ở đây! Mình vẫn là con của ba mẹ, tại sao không ai quan tâm đến mình nữa?"
Em không mong được yêu thương nhiều, em chỉ mong có một chút tình cảm, một chút sự quan tâm từ ba mẹ. Nhưng mỗi lần em cố gắng gần gũi, em lại bị đẩy ra xa hơn. Em thấy mình lạc lõng, như một đứa trẻ bị bỏ rơi giữa thế giới của chính mình. Nhiều đêm em chỉ biết khóc thầm, ôm nỗi buồn một mình trong bóng tối. Có lúc em còn tự hỏi, liệu nếu em biến mất, có ai để ý đến sự tồn tại của em hay không?
Em phải làm gì để có thể vượt qua điều này? Làm sao em có thể tiếp tục khi chính những người thân yêu nhất cũng đã bỏ rơi em? Em mệt mỏi, em kiệt sức, và em không biết mình còn có thể chịu đựng được bao lâu nữa.
Em chỉ mong có ai đó nghe thấy tiếng lòng em, để em biết rằng em không hoàn toàn cô đơn trên thế giới này. Cô bé lạc lõng giữa cuộc đời.

Hội chợ Tết St Albans 2024
Article sourced from BLOGRADIO.
Original source can be found here: https://blogradio.vn/co-be-lac-long-giua-cuoc-doi-nw247922.html
