Chẳng có hạnh phúc nào mang tên ngày mai cả
Tôi đã luôn mong có một thứ tình yêu gọi là bất diệt, ái tình cuồng si, để bản thân một lần quay cuồng trong thứ gọi là tình yêu ấy. Cuồng nộ ngọt ngào giận dữ, một lần bộc lộ cho thỏa. Tôi đã lao ra tình trường ngày còn trẻ như thế đấy. Yêu thì cười, giận thì khóc, và chia ly thì dằn vặt và trả thù. Tôi cười ngạo nghễ khi những con người đi qua đời tôi phải buốt nhói cho những gì đã qua. Tôi đã như một con thú hoang nếm tình yêu trong sự nóng vội vậy đấy.
Đã từng có những khoảng thời gian tôi tự dằn vặt chính mình khi một đoạn tình kết thúc. Rằng giá như tôi đừng thế này mà thế kia, giá như tôi có thể tỉnh táo hơn một chút thì chắc là mọi chuyện đã khác. Tôi nghĩ ai cũng đều trải qua một quãng thời gian kiểu như vậy trước khi thực sự trở nên mạnh mẽ. Và tôi vẫn luôn tin, mạnh mẽ là kết quả tốt đẹp sau nhiều lần chúng ta yếu đuối.
Giờ tôi cũng chả già cằn cỗi gì cho cam, chỉ là có chút trầm lắng hơn ngày trước thôi. Khi con người ta từng một lần trải qua sự tột cùng của ái tình là chia ly, thì mọi thứ cũng không quá khó khăn nữa rồi. Bản thân sẽ biết mình cần gì, coi trọng gì, và nên yêu thương gì. Tôi vẫn yêu anh đến hết tận tâm can, nhưng tôi sẽ không coi sự ra đi của một người là cả thế giới nữa.
Ai cũng xứng đáng được hạnh phúc bất chấp việc quá khứ đã từng sai, hoặc từng đau. Cái giá phải trả cho những bồng bột chính là quãng thời gian khó khăn ngay lúc ấy, cái lúc mà người ta buông tay rồi mình gần như gục ngã.
Yêu một người chẳng bao giờ là sai cả. Thời điểm cũng không sai. Vì suy cho cùng, đó là thứ chúng ta lựa chọn được. Điều chưa đúng, chính là cách mà người ta chọn để yêu nhau thôi. Thế giới này có bao nhiêu người thì sẽ có từng ấy cách yêu. Vậy nên dù đã trải qua rất nhiều cuộc tình, người ta vẫn không định nghĩa nổi tình yêu là gì đấy thôi.
Có những khi thấy bạn bè đau khổ vì chia tay hay bị đá, thực tâm tôi chỉ muốn trải lòng với họ rằng, rồi sau này lúc nhìn lại, điều hối tiếc nhất không phải là đã từng hết mình yêu thương 1 người chẳng thật lòng với mình, mà chính là việc đã thả trôi bản thân theo mỗi bước người đi. Làm gì có ai chân thành với nhau mãi được khi mà thứ ở giữa họ chỉ là kỉ niệm. Thay đổi vốn là điều luôn luôn có thể xảy ra vào bất cứ lúc nào. Giống như là, vào một buổi sáng mùa xuân, trời mưa nhẹ và độ ẩm tăng cao, bạn chợt thấy việc nắm tay ai đó chẳng còn cần thiết nữa. Và thế là, buông tay thôi.
Vốn dĩ, cảm xúc chính là thứ dễ thay đổi nhất. Bởi nếu ai cũng bất biến với nhau, thì hàng tỉ người trên trái đất này, sẽ chẳng có ai là cô đơn cả.
Chúng ta thường làm tổn thương nhau, đẩy nhau vào nỗi đau đến vô cùng đôi khi chỉ vì cứ nhất nhất nghĩ về ngày mai, về tương lai mà bản thân tự vẽ ra rồi tin rằng nó có thật mà quên mất rằng, điều tuyệt nhất trong tình yêu, chính là cảm xúc ở thì hiện tại.
Nghĩ nhiều về tương lai, thực ra, cũng là một biểu hiện của những rạn nứt đang dần hiện hữu trong tim.
Chẳng có hạnh phúc nào mang tên ngày mai cả. Vì thế chúng ta chỉ nên hết mình cho hiện tại thôi. Để tình được lâu, và để người bớt đau.
Tiệm rượu với đầy đủ các lựa chọn về rượu, bia nhiều nhất tại vùng Springvale
Article sourced from GUU.
Original source can be found here: https://guu.vn/dung-ao-tuong-nua-the-gian-nay-lam-gi-co-thu-tinh-yeu-bat-diet-6YCSXUHD4Vavb.html