Tình yêu như rút thăm vậy, rút trúng thì sướng mà rút nhầm thì đau
Mưa rơi rả rích trước mái nhà cũ kỹ đã chờn vờn ba mươi mùa đông lạnh lẽo, toàn bộ mái ngói phủ đầy rêu xanh. Cơn mưa khiến không khí thêm phần u ám nhưng dễ thở hơn hẳn, phía cuối chân trời xa xa đằng kia đục ngầu, cảm giác ớn lạnh bao tỏa khắp không gian. Tôi cảm thấy mình như nhỏ bé hơn dưới cơn phẫn nộ của đất trời.
Cậu đã đi xa cũng là trong ngày mưa như vậy, ngày mà cả đời tôi luyến tiếc khôn nguôi. Tình yêu như thể rút thăm vậy, rút trúng thì sướng mà rút nhầm thì đau. Đơn côi lẻ bóng dưới con đường chiều mưa ướt sũng, tôi xõa mái tóc dài mà cậu vẫn thường bảo rằng đó là mái tóc đẹp nhất cậu từng thấy, tôi chạm nhẹ bờ môi căng mọng nay đã hóa nứt nẻ. Cậu ra đi để lại một nụ hôn bờ môi ấy, gieo vào trái tim ấy bao hồi tương tư luyến lưu.
Thoắt cái trời đã về khuya, tôi vẫn thả bộ trên con đường gần trường. Lòng buồn rầu vô hạn, đôi mắt vô hồn nhìn về xa xăm nơi chân trời. Những ngôi sao bé nhỏ li ti lấp lánh hệt như thượng đế đã vô tình lỡ tay đập vỡ vầng trăng khuyết mà thành. Cơn đau đầu cứ kéo dài liên miên, tiếng lòng khóc thương tàn tạ cùng đêm thâu.
Ba năm yêu xa một chàng trai là ba năm tâm can trĩu nặng buồn thương. Những ngày man mác lạnh đầu đông, những cơn mưa rào âm ả mùa hè, những chiều thu lá rụng khắp sân nhà, những ngày xuân ra phố thấy từng đôi uyên ương tay trong tay đường hoàng mà bước tới cùng nhau, tôi lại thấy tổn thương vô cùng. Đúng thật, yêu xa khó lắm, yêu xa cô đơn nhiều lắm.
Mây họa nên ánh trăng xuống mặt hồ, thời gian và ái tình vẽ nụ cười cậu vào trái tim tôi. Tôi chợt nhận ra sự len lỏi con tim là lời dối lừa sự chung thủy. Cậu không yêu tôi nên không thể nào thể hiện ra mãnh liệt, đơn giản cậu chỉ có ý trêu đùa ba năm tuổi thanh xuân tươi đẹp ấy của tôi. Con đường vốn ngắn và dốc và dường như càng dài hơn cùng với những dòng tâm tư liên miên.
Article sourced from BLOGRADIO.
Original source can be found here: https://blogradio.vn/yeu-xa-kho-lam-nguoi-oi-nw228227.html