Tạm biệt anh, mối tình đầu của em
Chiều Sài Gòn với những áng mây xám khói đang chực trút cơn mưa xua tan cái nắng ngày hạ, em, vẫn góc quán cafe xưa, vẫn thói quen một ly bạc xỉu ít đá, vẫn bộ bàn ghế cạnh cửa sổ, mỗi thứ vẫn như ngày cũ, khác chăng là bây giờ anh không còn bên cạnh em nữa.
Sài Gòn hôm nay sao mà buồn đến nao lòng, bên ngoài khung cửa đã có vài giọt mưa vội vàng rơi, em cũng vội vàng lau đi giọt nước mắt sắp tuôn nơi khóe mắt. Em cố nhủ lòng: “Không khóc, không được khóc, em phải mạnh mẽ như những gì em từng thể hiện trước mặt anh ngày chúng mình quyết định dừng lại”, nhưng em không làm được. Hình ảnh anh cứ xuất hiện trong tâm trí em, và nó cứa sâu vào vết thương chưa kịp lành mà ngày trước anh để lại.
Người ta thường nói rằng nếu cùng nhau ngắm pháo hoa trong ngày đầu năm mới thì cặp đôi ấy sẽ hạnh phúc cả năm. Giờ đây, em mới hiểu đó chỉ là lời truyền và nó không có thật vì nước mắt em đang rơi làm nhòa đi tấm ảnh kỉ niệm của chúng ta đêm giao thừa. Còn lời hứa sẽ yêu em trọn đời mà anh buột miệng nói ra hôm ấy cũng đã từng được em xem như là chân lý bất di bất dịch, để rồi mỗi khi nhớ lại em thấy mình dại khờ quá đỗi.
Em là người sống hoài niệm, em cứ mải mê với những ảo mộng về tình yêu của đôi ta trong quá khứ. Em nhớ như in từng lời hứa mà anh trao cho em: “Anh cố gắng là vì em đó, đừng bao giờ rời xa anh nha, anh yêu em nhiều lắm”, “Anh sẽ cùng em khám phá những vùng đất mới, cùng em xây dựng một gia đình, cùng em nuôi dạy con cái”. Bất giác tiếng mưa ào xuống đưa em về với thực tại đầy chua xót: mình đã xa nhau. Thì ra suy cho cùng trên thế gian này lòng người là thứ dễ dàng thay đổi nhất.
Ngày em chọn rời xa sau quãng thời gian dài nhận sự lạnh nhạt từ anh, em vẫn hy vọng anh một lần níu giữ em lại, nhưng có lẽ anh đợi ngày này lâu lắm rồi, anh vội đồng ý ngay mà chẳng buồn hỏi em lý do hay cho em lời giải thích về sự lạnh nhạt của anh. Chúng mình chia tay, anh như trút đi gánh nặng, anh nhẹ nhàng từ bỏ thành phố này, bỏ lại quãng thời gian bên nhau, để lại mình em bơ vơ giữa Sài Gòn đầy kỉ niệm.
Mỗi ngày đi học, em đều đi qua những nơi mình hẹn hò, đi qua những cung đường quen thuộc, mọi thứ như đang giày vò, lòng em đau lắm, anh có biết không? Giá như em có thể phũ phàng chối bỏ tình yêu của chúng ta được như anh, giá như em đừng đặt quá nhiều tình cảm và hy vọng cho cuộc tình này thì có lẽ em đã không đau khổ nhiều như vậy.
Anh à, giờ đây mình em sẽ cố gắng hoàn thành những kế hoạch mà chúng ta đã hứa với nhau, em sẽ sống tốt kể cả khi không còn anh bên cạnh. Hãy yêu chân thành và hạnh phúc anh nhé. Tạm biệt anh, mối tình đầu của em.
Article sourced from BLOGRADIO.
Original source can be found here: https://blogradio.vn/loi-hua-se-yeu-em-tron-doi-ma-anh-noi-ra-hom-ay-dau-roi-nw228479.html