Nhà, là nơi mình trở về, ngồi lại, bình đạm, thương nhau
Nhà, là hôm anh ngồi đấy, chờ em ngủ dậy, nhìn khuôn diện em bơ phờ vì nắng gió, anh vẫn khen em đẹp như ngày đầu, em bước xuống giường đã thấy bàn chải và khăn mặt anh để sẵn chờ em.
Nhà, là khi anh nấu vội cho em một bát mì với chút ít hành hoa, một quả trứng chiên với xốt tương cà, mà em xuýt xoa vì ngon hơn hẳn bất cứ cao lương mỹ vị nào đấy em từng thử trên đời.
Ảnh minh họa: Internet
Nhà, là nơi anh trồng một vài chậu tử đinh hương mà em thích, là nơi có bầy trẻ nít, một đàn gà, một hồ cá, một người mình thương.
Nhà, là cách anh gọi em “Nhỏ ơi!” rất đỗi bình thường, mà người ngoài nghe được họ phải ganh tị vì quá dễ thương.
Nhà, là một khuôn giường riêng chỉ dành cho hai đứa. Người thứ ba, kẻ thứ tư hay bọn dòm ngó chỉ có thể đứng đâu đó ngoài cửa, trộm nhìn vào thấy hai đứa mình tựa đầu vào ngực nhau mà tự xấu hổ, rồi tự rời đi.
Ảnh minh họa: Internet
Nhà, là lần đầu tiên mình cãi vã cũng là lần cuối cùng mình giận dỗi. Những đợt tới chỉ xoa tay nhau, rồi dịu dàng nói: “Thôi, bỏ qua, mình làm hoà.”
Nhà, là tên em anh lưu trong danh bạ. Vì nó biểu trưng cho đủ mọi ngôn từ hoa mĩ mà người ta hay đặt cho nhau, nào là “em yêu”, “vợ yêu”, “duy nhất”, “hạnh phúc”, “bạn đời”, “người thân”, “tri kỉ” ...
Nhà, là nơi có đủ đầy tỉ tỉ những điều tử tế nhất trên cuộc đời.
Nhà, là nơi có em và anh, ở bên nhau, không rời.
Nhà, là nơi mình trở về, ngồi lại, bình đạm, thương nhau.
Hội chợ Tết St Albans 2024
Article sourced from GUU.
Original source can be found here: https://guu.vn/phu-nu-khong-can-xinh-dep-chi-can-co-mot-nguoi-luon-coi-minh-la-nha-Wss9JALNY2DC7.html