Này gió, hãy mang em đi cùng tự do!

Gió biết không, cuộc sống này xô bồ và phức tạp lắm, em chỉ muốn được như gió uốn lượn chao nghiêng trên bầu trời cao. Mang em theo với được không? Em muốn đi tới những vùng đất mới, được ngắm nhìn cảnh sắc thiên nhiên, được hòa mình vào ánh nắng, được bay lượn quanh những áng mây... cuộc đời như gió phải tươi vui hơn không?
Gió biết không, muốn làm một người toàn năng đâu phải dễ. Mình đâu phải siêu nhân, đâu phải thần tiên, cũng đâu có phép màu thế mà... Cuộc đời còn nhiều, còn nhiều cái làm em mệt mỏi. Em ước mình có thể chết đi một lúc, chết đi để được như gió, bay lượn vô tư trên bầu trời kia. Biết bao lần em ngồi thẩn thơ nhìn gió chao nghiêng, nhìn gió vui đùa những tán lá dưới cái nắng bức mùa hạ hay nhìn gió thét gào trong cơn bão vừa qua. Dù gió có bao lần biến đổi, lúc hiền hòa lúc thét gào mạnh mẽ... thế nhưng với em gió là "niềm mơ ước"

Chỉ cần gió ngưng lại nhìn em một phút, một giây thôi, em sẽ nói cho gió biết em khao khát như gió đến chừng nào. Gió biết không, con người hay lắm, họ có thể trở mặt nhanh như trở bàn tay vậy. Hè tới họ nâng niu quý trọng gió chừng nào, thì bão vào đông về họ lại ghét gió tới chừng ấy. Thật khó hiểu phải không gió? Nhiều lúc em nghĩ mình là gió, cứ thế bay mãi bay mãi chưa biết dừng chân điểm nào và cũng không cần nghĩ tới điểm dừng chân.
Cuộc sống của em tưởng như một ván cờ, nhìn qua tưởng chừng như em nắm chắc phần thắng nhưng thực chất em chưa từng thắng bất cứ ván nào. Gió biết không, điều em ao ước giờ đây chỉ là gió mà thôi. Này gió, mang em theo nhé?

Article sourced from GUU.
Original source can be found here: https://guu.vn/myguu/toitia/nay-gio-hay-mang-em-di-cung-tu-do-CmscuxvkcDDuV.html
