Mấy ai có thể buông tay nhẹ nhàng nếu không có thứ gọi là chấp nhận?
Trong tình yêu cũng vậy, khi ta trao hết lòng hết dạ cho một người, không nhất thiết người đó cũng phải đáp trả cho ta tình cảm hệt như thế. Tình cảm là của riêng mỗi người. Con tim lại càng có lí lẽ riêng của nó. Có ai biết mình yêu khi nào, yêu người nào và yêu vì lí do gì đâu. Tình yêu thường làm con người ta ích kỷ, nhất là khi ta không có được nó. Nên khi thật tâm yêu một ai đó mà không được họ đáp lại như ta ao ước thì ta cũng đừng buồn bã mà tìm đến những điều dại dột hay làm những cách và nói những lời làm họ tổn thương. Hãy biến sự bực dọc giận hờn thành những sự bao dung đồng cảm. Nói thì có vẻ dễ nhưng đâu phải ai cũng làm được. Bởi thế mới nói con người ta phải học, và ở đây là học cách chấp nhận để biết buông tay…
Chấp nhận không phải là hèn hạ
Chấp nhận không phải là lùi bước
Chấp nhận càng không phải sự ràng buộc vô hình ta tạo ra cho đối phương khi không còn bên nhau nữa.
Mà, chấp nhận là bao dung! Bao dung với người và bao dung cả với ta nữa. Chấp nhận để vui cười, chấp nhận để cao thượng bước đi nhường yêu thương ở lại cho người tới sau và chấp nhận là để buông tay một cách thật nhẹ nhàng mà lòng chẳng cần vướng bận hay luyến lưu gì nữa…
Sau những bẽ bàng của một cuộc tình không trọn vẹn thường người ta sẽ tìm cách đổ lỗi cho đối phương, cho bản thân hay cho cả số phận nghiệt ngã không biết chiều lòng người… Mấy ai vấp ngã mà tự đứng lên được nếu không nhờ có ý chí? Mấy ai biết nghĩ suy những điều tốt đẹp trong nghịch cảnh nếu không có lòng lạc quan yêu đời ? Và liệu mấy ai có thể buông tay nhẹ nhàng nếu không có thứ gọi là chấp nhận?
Chấp nhận, là học cách cao thượng với đời
Chấp nhận, là lựa chọn sáng suốt và điềm đạm nhất để không gây ra những lỗi lầm sau những yêu thương không trọn vẹn
Chấp nhận, là nhận về mình những thua thiệt một cách đầy ngạo nghễ để có thể ngẩng cao đầu mà bước đi.
Chấp nhận, là cách tốt nhất để có thể tìm cho tâm hồn mình một thế đứng khỏi chênh chao giữa muôn vàn giông bão của cuộc đời lắm cay nghiệt…
Hãy cứ sống, cứ yêu và hết mình với đời dù những gì ta nhận lại không được như những gì ta mong muốn. Và vì cuộc đời vốn chẳng tròn, người ta đi đâu cũng sẽ gặp những va vấp mà thôi. Thay vì gục ngã, khóc lóc ; thay vì mềm lòng, yếu đuối, ta hãy học cách chấp nhận tất cả để có thể mạnh mẽ đương đầu với cuộc sống vốn đầy chông chênh này.
Có những lúc cần chấp nhận để buông tay, nhưng cũng có những lúc cần chấp nhận để ngẩng cao đầu mà đi tiếp. Có ai đó từng nói “Cuộc sống luôn đổ lên bạn những khó khăn và hãy coi đó như những viên đá dưới chân để bước lên đó mà đi tiếp’’. Và cũng có ai đó nói với tôi rằng “Đừng bao giờ sợ bóng đêm vì đêm cũng là ngày của những người không nhìn thấy”
Vậy đấy bạn ạ, cuộc đời chưa bao giờ là trọn vẹn với một ai, cuộc đời cũng không ưu ái hay lấy hết đi của ai cái gì. Mỗi người chúng ta khi sinh ra đều giống một mảnh ghép trong bức tranh về cuộc đời muôn hình nhiều vẻ. Mỗi người đều mang một vẻ hoàn thiện và thiếu khuyết riêng mà nếu không có ta cuộc sống sẽ khuyết đi một vẻ cũng như vòng tròn sẽ không là vòng tròn nếu nó thiếu đi điểm kết thúc. Và nghịch cảnh sẽ dạy bạn cách để mạnh mẽ mà đứng lên, kiên cường mà chấp nhận những sự thật dù nó có cay đắng, bẽ bàng biết mấy!
Tình yêu cũng không nằm trong ngoại lệ đó, và duyên số sẽ là nhân tố quyết định nhất đối với tình yêu của mỗi một người. Vậy khi ai đó sinh ra không dành cho mình, hãy học cách chấp nhận để biết buông tay bạn ạ. Cứ tin rằng, ta xứng đáng có được hạnh phúc dù có là muộn mằn đi chăng nữa. Và bạn ạ, tình yêu và hạnh phúc cuối cùng mới đáng để người ta trân trọng! Hãy buông tay khi ai đó không còn là của riêng mình nữa…
Article sourced from GUU.
Original source can be found here: https://guu.vn/hoc-cach-chap-nhan-de-biet-buong-tay-GFdbBuqSz2D0P.html