Lời chia tay sao quá khó
Ba năm, ngần ấy thời gian, anh và em đã từng yêu thương, từng nồng ấm, từng tan vỡ, từng hàn gắn. Anh từng hứa rằng “Dù có chuyện gì đi nữa thì anh vẫn sẽ ở bên cạnh em”.
Lời anh hứa quả thực có sức nặng nhưng ai ngờ đâu anh chỉ giữ lời trong đoạn thời gian đầu khi tình yêu vẫn còn đượm hồng. Để bây giờ, lời hứa ngày ấy anh coi như cơn mưa chiều tháng Tám, hối hả và chóng tan.
Có thể do anh quá bận rộn với công việc, có lẽ do tính cách em còn quá trẻ con hoặc có thể do anh không còn như xưa. Có lẽ do bản ngã em đã đổi thay, có phải do chúng ta yêu đến độ quá hiểu nhau hay vì bất kỳ lý do nào khác mà chúng ta đang dần xa cách.
Chúng ta như một kẻ cuồng si chấp chới trên bờ vực tan vỡ, phía dưới là đau đớn, là dằn vặt, là tuyệt vọng. Kết thúc hay không do chúng ta quyết định, cùng nhau nhảy xuống hay do chính tay một người đẩy người mình từng yêu sâu đậm xuống.
Có những ngày, đợi anh xong việc để cùng nhau đón đưa nhau qua con phố quen thuộc. Có những ngày mưa, qua lăng cửa kính, cùng anh ngắm em thấy mình mà lòng thấy bình yên đến lạ kỳ. Có những ngày nắng, trên chiếc xe cà tàng, cùng anh la cà khắp phố phường, ngóc ngách. Có những đêm dài, ngóng trông hình bóng quen thuộc trở về để gối đầu lên vai anh mà thủ thỉ, tỉ tê với nhau bao điều.
Anh và em của quá khứ đã từng ngọt ngào, từng đắm say trong tình yêu như nhưng không ai hay, em của hiện tại cô đơn đến dường nào. Những đêm nằm lướt facebook, trống trải và vô hồn không một tin nhắn, không một thông báo. Em chỉ biết chia sẻ những bài dòng trạng thái buồn, nói ra lòng mình dưới những bài viết đánh trúng tâm trạng của em.
Tất cả việc ấy, em làm trong vô thức, chẳng cảm xúc chẳng mong muốn anh sẽ đọc được. Ngày sinh nhật năm nay, anh chẳng lời chúc, chẳng quà cáp, cũng chẳng cạnh bên em. Những khi em buồn đến não nề, anh chẳng còn là người đầu tiên an ủi, dỗ dành em.
Em không muốn anh thương hại mà đến bên em lúc say. Bản thân em đã đoán định được sự chia ly là điều tất yếu. Em quá mệt mỏi với cuộc tình này rồi. Em chọn cách buông bỏ thôi anh à.
Em tự tìm cho mình niềm vui mới cho những ngày không anh. Em dần quen với cảnh ngồi quán xá một mình, gọi cho mình một ly bạc xỉu ngồi nhâm nhi bên ô cửa sổ ngắm nhìn đoàn người vội vã.
Em dần thích đi dạo phố một mình, đeo tai nghe nghe những bản nhạc buồn. Sau một ngày mệt mỏi, em thích thu mình nơi căn phòng nhỏ, tự tìm cảm hứng nơi những trang sách đã bạc bìa về tình yêu.
Em dần yêu việc chăm sóc hoa cỏ, ngoài hành lang em trồng hoa thủy tiên, hoa phong lan... Tất cả, em đều làm một mình. Dần dà em sẽ không cần anh nữa, dần dà em sẽ quen với việc thiếu vắng anh.
Thời gian chúng ta gặp nhau ngày càng thưa thớt. Một tuần chỉ gặp nhau hai ba lần, mỗi lần dăm ba tiếng, anh chẳng nói chẳng rằng, em cũng lặng im. Cứ thế, chúng ta ắt biết vị trí trong lòng đối phương không còn là duy nhất, là số một như lúc mới yêu.
Lời chia tay sao quá khó khăn với cả hai như thế. Anh và em đều biết rằng đây là lúc thích hợp để dừng lại mà sao lòng tự cao của cả hai không cho phép nói lời ly biệt với đối phương trước. Chúng ta để mối quan hệ này mập mờ đến bao giờ đây anh. Anh không phải đã yêu người khác. Em không phải đã dừng thương anh. Lỗi không phải do anh cũng chẳng phải do em, mà đã đến lúc, đến thời điểm chuyện chúng ta nên kết thúc. Kết thúc một mối tình đẹp theo một cách đẹp đẽ, nhẹ nhàng nhất.
Yêu, ghét, hận, thù là chuyện thường tình. Nhưng sau chia tay, em sẽ chẳng oán hận anh, chẳng trách cứ anh. Em sẽ chẳng bi lụy, chẳng khóc hờn. Em sẽ vứt bỏ quá khứ và anh lại phía sau, em sẽ bắt đầu một cuộc sống mới. Em sẽ sống như một mùa hè mới, đầy sức sống và tươi mới.
Cảm ơn anh vì đã đến lúc em mất hy vọng, mất niềm tin vào tình yêu. Cảm ơn anh vì đã bên em một khoảng thời gian đủ dài để em kịp cảm nhận thế nào là yêu thương một người. Cảm ơn anh vì đã cho em biết chuyến tàu em qua chẳng thể nào dừng lại ga anh.
chuyên bán các loại thực phẩm tươi ngon như trái cây, thịt, cá,...
Article sourced from BLOGRADIO.
Original source can be found here: https://blogradio.vn/loi-chia-tay-kho-noi-the-sao-anh-nw229571.html