Kỷ niệm khiến chúng ta đau đớn, nhưng lại không kìm được mà tìm về như cơn nghiện
Thực ra sau đoạn tình chẳng đi đến đâu ấy chúng ta đã gặp gỡ một vài người, chẳng hề biện minh tình cảm của mình sâu sắc hay trung trinh một lòng với người ấy, nhưng gặp rồi lại lướt qua nhau, từ đó đến giờ chúng ta không gặp được bất cứ một người nào khiến cho mình cảm thấy muốn đánh đổi tất cả như thế nữa…
Để rồi những năm tháng sau này chúng ta phải tưởng nhớ, ký ức, kỷ niệm khiến cho chúng ta đau đớn, nhưng lại không kìm được mà tìm về như cơn nghiện… bởi vì sau cùng thì cho dù quãng thời gian ấy chúng ta đã từng đau lòng, thì đó cũng vẫn là quãng thời gian chúng ta đã từng yêu, thực sự yêu! Thứ tình cảm mà sau này rồi, chúng ta nhìn khắp xung quanh cũng chẳng còn tìm được, chẳng còn cảm nhận được nữa…
Thực ra yêu một người mà người đó không tin vào tình yêu của mình thì chúng ta cũng không nhất thiết đánh đổi mười năm, hai mươi năm để chứng tỏ tình yêu của mình như vậy. Đó là dại khờ, bởi vì chúng ta vô tình đánh mất cơ hội để cho bản thân yêu và được yêu, được làm lành bởi một người khác.
Yêu, vẫn yêu, dù tháng năm sau này vẫn còn rất yêu, thì tình yêu đó đôi lúc cũng chỉ có thể bộc lộ trong lúc không tỉnh táo, trong những lần mà chúng ta cảm thấy như vỡ vụn, trong những đêm yên lặng một mình…
Ba năm, năm năm dùng để tưởng nhớ, vậy thì đã đủ chưa? Sẽ có lúc chúng ta thầm nghĩ vậy là đã đủ rồi, thương nhớ một người, yêu một người, đến đó cũng là đủ rồi. Chúng ta đi tìm hạnh phúc mới cho riêng mình, muốn vượt qua hình bóng cũ, thế nhưng đôi lúc lại nhận ra càng ở bên người khác, càng gặp gỡ những người khác, chúng ta lại càng không khỏi nhớ, không khỏi so sánh với hình bóng lúc xưa.
Tình yêu là thế, chúng ta luôn tưởng nhớ, xót xa vì một mối tình không có được, một mối tình dang dở…
Cũng vẫn là không nỡ…bởi vì trong những đêm dài, mỗi sáng thức dậy, trên những con đường quen thuộc, chúng ta đều bị gợi nhớ bởi những kỷ niệm đã có cùng người ấy. Kỷ niệm càng sâu đậm, chúng ta sẽ càng mất nhiều thời gian để quên đi. Không thể bắt bản thân quên đi được, vậy thì cũng đành.
Chỉ mong rằng chúng ta còn đủ trẻ, còn đủ thời gian để hàn gắn trái tim mình và tìm được cách yêu người khác một lần nữa…
Trường có truyền thống về các chương trình học thuật, âm nhạc, thể thao và nghệ thuật.
Article sourced from GUU.
Original source can be found here: https://guu.vn/tinh-yeu-doi-luc-luon-khien-cho-con-nguoi-ta-tro-nen-kho-dai-P4iiZjOp3SD5O.html