Gửi cậu, người con gái tôi từng thích

02:00' 26-05-2021
Có lẽ vì thích cậu nên tôi mỗi lần nhìn vào mắt cậu tôi lại vội quay đi để giấu đi cảm xúc của chính mình, vì thích cậu nên tôi đã nghĩ ra một cái cớ ngốc xít là gạ cậu vật tay chỉ để nắm lấy bàn tay mềm mại ấm áp ấy.


    Tôi gặp cậu lần đầu tiên là vào năm lớp 5. Trong kí ức của tôi khi ấy, cậu là một cô bé cùng bàn xinh xắn, hay cười và đôi mắt long lanh đầy hiếu kì mỗi khi nghe tôi kể chuyện. Có lẽ cái ấn tượng ấy đã khiến cho tôi cảm thấy "hơi thích" cậu. Nhưng những suy nghĩ non nớt ấy bị dập tắt một cách chóng vánh khi với tôi, những trò chơi của bọn nhóc tì có sức hút hơn là chuyện để ý đến một đứa con gái nào đấy.

    Những tưởng tôi sẽ không còn gặp lại cậu nữa, thì vào cái ngày định mệnh ấy, cái ngày tôi đặt chân vào cửa lớp trường cấp 3, tôi lại gặp được cậu. Và một lần nữa, như một duyên số, chúng ta lại ngồi cùng bàn. Cậu vẫn mang dáng dấp của cô bé năm xưa tôi từng quen, chỉ có điều cậu đã trưởng thành hơn, và xinh đẹp hơn...

    Và, tôi đã thích cậu...

    Có lẽ vì thích cậu nên tôi mới tìm đủ trò trêu chọc cậu đến phát khóc, để nhìn khuôn mặt dễ thương mít ướt tèm nhem nước mắt rồi lại ra dỗ dành, đền bù cho cậu một thứ gì đó để lại được nhìn nụ cười cậu. Có lẽ vì thích cậu nên tôi mới trở thành một học sinh cá biệt, chỉ để trông mình thật ngầu, để cậu chú ý đến mình. Có lẽ vì thích cậu nên tôi mỗi lần nhìn vào mắt cậu tôi lại vội quay đi để giấu đi cảm xúc của chính mình, vì thích cậu nên tôi đã nghĩ ra một cái cớ "ngốc xít" là gạ cậu vật tay chỉ để nắm lấy bàn tay mềm mại ấm áp ấy. Tôi vẫn nhớ khi ấy cậu cứ đưa tay ra, rồi lại rụt tay lại vì ngượng, khuôn mặt thì đỏ như trái táo. Nói cho cậu biết một bí mật nhé, thực ra lúc đấy tôi cũng ngượng và run lắm, nhưng cứ tỏ vẻ bình tĩnh thôi. Có lẽ cái tình yêu tuổi học trò nhỏ bé ấy đã khiến cho tôi trở nên ngốc nghếch đến như vậy.

    Nhưng... Tôi lại không đủ dũng khí để ngỏ lời...

    Có lẽ điều tôi nuối tiếc nhất trong những năm tháng thanh xuân tươi đẹp bên cậu, tôi lại không đủ can đảm để nói ra lời tỏ tình, dù chỉ là một câu tỏ tình "ngốc xít". Tôi sợ phải nghe sự thật. Sợ, phải nghe câu trả lời. Khi nghe cậu nói rằng cậu cũng đã từng thích tôi, nhưng muốn chờ tôi mở lời trước, tôi cảm thấy tôi và cậu giống như Kha Cảnh Đằng và Thẩm Giai Nghi trong bộ phim "Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi". Tôi cũng như Kha Cảnh Đằng, tìm mọi cách chỉ để cậu chú ý đến, để cậu cảm thấy mình thật "lợi hại", thật ngầu nhưng đâu biết rằng cậu chỉ cần một người bình thường sẵn sàng lắng nghe câu chuyện buồn vui của cậu, quan tâm đến cậu dù chỉ là những điều nhỏ nhặt. Cậu cần một lời nói chân thành, chỉ đơn giản là " Anh yêu em".

    Tôi xin lỗi, vì những trò nghịch ngợm oái oăm mà tôi nghĩ ra để trêu chọc cậu phát khóc, vì những lần cậu tức giận nhưng chẳng thể làm ngoài dậm chân tức tối mỗi lần đuổi theo tôi khi tôi giật vở cậu. Xin lỗi vì đã không chú ý đến cảm xúc của cậu dù đôi lần cậu cố ý thể hiện ra để cho tôi thấy, không phải vì tôi vô tâm, mà là do tôi sợ bản thân đang ảo tưởng. Tôi xin lỗi vì đã không thể là người nắm lấy tay cậu, không thể ở bên để chăm sóc cho cậu thêm một đoạn đường nữa.

    Xin lỗi... Và cảm ơn... Vì tất cả

    Cậu biết không, với người khác cậu chỉ là một cô gái bình thường, nhưng với tôi cậu luôn là người đặc biệt. Có lẽ nhờ cậu mà thanh xuân của tôi mới đẹp đến vậy...

    Vì niềm vui...

    Vì nỗi buồn...

    Vì sự nuối tiếc...

    Vì có cậu...



    Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về ?
St Albans Sports Club Vùng: Kings Park. Phone: 9367 5956
Xem thêm

Article sourced from BLOGRADIO.

Original source can be found here: https://blogradio.vn/gui-cau-nguoi-con-gai-toi-tung-thich-nw231835.html


Để lại Tên và mobile, chúng tôi sẽ tìm cho bạn những nhà cung cấp dịch vụ tốt nhất.

TÌM DỊCH VỤ