Có những ngày cô đơn đánh gục ta
Có những ngày cô đơn đánh gục ta như thế đó. Rồi khi bản thân chỉ có một mình, thế là những nỗi sợ ấy lại kéo đến.
Cũng chẳng biết nỗi sợ ấy mang đến cho bản thân điều gì, nhưng lúc nào trong lòng cũng phải dè chừng, vì có thể đó sẽ là một nỗi buồn dai dẳng đeo bám bản thân, chẳng thể nào buông tha cũng như sẽ chừa cho bản thân mình một lối thoát.
Muốn thay bản thân mình che chở để không cho những ưu buồn kia đến trong sự thoáng qua nhưng nỗi đau mà nó đem lại khiến cho phải rất lâu sau lòng này mới yên ổn. Khiến cho trái tim này rất sợ lại phải đôi ba lần vụn vỡ thêm nữa.
Mọi thứ có lẽ đều đã quá tồi tệ, những ngày chông chênh của sự cô đơn khiến cho bản thân mình thay đổi quá nhiều. Bản thân đổi thay đến nỗi chính mình còn giật mình vì sự thay đổi đó.
Không còn là vì quá đau mà lại òa lên khóc, thay vào đó, bản thân sẽ im lặng suốt một khoảng thời gian đủ dài ở một góc nhỏ tâm tư nào đó của bản thân, rồi tự trách mình trong sự yếu đuối ngu ngốc của mình.
Nghĩ lại sau tất cả những chuyện đã xảy ra, thấy bản thân mình đã quá nhu nhược, nhưng thật ra bản thân đáng thương hơn là đáng trách.
Vì thế sau này, dù cho có chuyện gì bản thân cũng thôi hờn trách chính mình, thay vào đó là vỗ về, an ủi. Ổn thôi mà, đúng không? Cố thêm chút nữa, đau lòng sẽ thoáng qua.
Article sourced from GUU.
Original source can be found here: https://guu.vn/chang-ai-muon-chiu-dung-mot-minh-nhieu-den-the-6XphZFyvJT2Rx.html