Cám ơn nhé vì đã là bạn của tôi!
Đi hết một đời người liệu có mấy ai tìm được tri kỷ? Bạn bè không nhiều cũng chẳng ít, người nào cũng có thể nói chuyện, cũng có thể đi chơi, nhưng ai thực sự muốn nghe ta tâm sự, hay đôi khi chỉ là bất đắc dĩ. Mỗi khi vui hay buồn chỉ cần có một người ngồi lắng nghe ta tâm sự, hay đơn giản chỉ là ngồi bên cạnh ta thì cuộc sống của tôi đã rất giàu có rồi. Tôi đi tìm người ấy, liệu có tìm được chăng? Còn có thể tìm được khi cuộc sống này quá vội vã và con người dễ dàng lãng quên nhau. Thế nên đôi khi cảm thấy hài lòng vì còn có những người được gọi là bạn cũ.
Mọi người vẫn thường nói đến từ bạn cũ, bạn mới, vẫn thường giới thiệu đây là bạn cũ, đây là bạn mới. Thế nào là một người bạn cũ, tôi không biết từ điển tiếng việt định nghĩa từ “bạn cũ” là gì, cũng không rõ mọi người xem một người bạn như thế nào là “bạn cũ”. Với tôi bạn cũ là người bạn đã từ lâu lắm rồi ta không liên lạc, nhưng đâu đó vẫn còn có sợi dây liên kết giữa hai người, có lẽ đó là những kỷ niệm về khoảng thời gian cùng chia sẻ với nhau những vui buồn.
Có thể đó là những người bạn mà ta đã từng gắn bó thân thiết hơn cả anh chị em trong nhà, một thứ tình cảm giữa ta với bạn mà định nghĩa tình thân cũng không đúng, định nghĩa bạn bè thì chưa đủ, gọi là tri kỷ thì chưa tới. Chúng ta bên nhau trong một đoạn nào đó của cuộc đời, rồi thì cuộc sống với muôn vàn thay đổi, chuyển biến không ngừng, những dự định, những ước mơ đã đưa chúng ta đi xa nhau mà trong một chốc ta thoáng giật mình là đã xa nhau lâu lắm rồi.
Bạn cũ cũng có thể là những người bạn không quá thân thiết, không bên nhau thường xuyên, nhưng có liên hệ với nhau trong học tập, đó là những người bạn thuở còn cắp sách đến trường. Tôi nghĩ những người bạn mà ta có được từ cái thời vô lo, chỉ biết đến sách vở, sân trường là những người bạn nay xa rồi vẫn luôn được nhắc đến như bạn cũ.
Đôi khi trên đường đời, gặp được một người không khó, gặp được một người bạn thực sự mới khó, nhưng những người mà dù đã xa nhau, vào những lúc như thế này đây, những lúc nhìn lại, giật mình nhận ra ta đã từng rất thân thiết lại càng khó hơn. Có thể lúc bên nhau, ta thực sự rất thân thiết, gắn bó nhưng người được nhớ như một người bạn cũ thực sự không phải là nhiều. Trên con đường ta đi ta gặp, quen biết rất nhiều người, nhưng khi những mục đích, những lý do ta quen người đã không còn nữa hoặc đã đạt được, thì có mấy ai ta còn nhớ đến, ta còn liên lạc.
Dường như cuộc sống quá vội vã, mình quen nhau, làm bạn của nhau, rồi xa nhau, nhanh tới mức chớp mắt ta đã không thấy người đâu rồi, vậy mà mới đó thôi ta còn giới thiệu đây là bạn mới, đây là bạn thân. Bạn mới ta sẽ có, có rất nhiều, nhưng bạn cũ có lẽ ta chỉ giữ họ ở trong lòng. Vì có những người bạn cũ mà có khi ta mãi mãi không thể nào gặp lại nữa. Thế nên tôi luôn trân trọng những người bạn hiện tại mà mình có, vì mai này có thể sóng gió dập dìu tôi và bạn vô tình phải lãng quên nhau, khi nhớ đến còn được nhắc là người bạn cũ của nhau.
Có người nghe thấy từ bạn cũ có chút gì đấy xót xa, xa cách, nhưng thực sự cuộc sống này được nhắc đến nhau như những người bạn cũ đã là một hạnh phúc rồi. Tình cờ lại có ý nghĩ liên lạc lại với những người bạn cũ, những người bạn 1 năm, 2 năm, 3 năm, có khi lên tới 5 năm rồi không một câu hỏi thăm. Những lời hỏi thăm, những lời trách móc bình thường nhưng trong lòng trào lên niềm cảm xúc thật hạnh phúc, kể cho nhau nghe cuộc sống hiện tại, về khoảng thời gian không ở bên nhau, xa cách về thời gian, không gian thật đó, nhưng có cảm giác mới ngày hôm qua, ta thấy vui vui trong lòng, hạnh phúc nho nhỏ từ những điều này đây.
Đôi khi vì những bận rộn, lo toan, tôi vô tình quên hỏi thăm những người bạn, giờ nghĩ lại mình không chỉ bỏ quên một người bạn mà còn bỏ quên cả hạnh phúc. Những người bạn cũ, những người mà tôi đã từng có những phút giây hạnh phúc bên họ. Cám ơn nhé vì đã là bạn của tôi!
Article sourced from GUU.
Original source can be found here: https://guu.vn/di-het-mot-doi-nguoi-lieu-co-may-ai-tim-duoc-tri-ky-6VDpE4fRcbcGF.html