Ai rồi cũng có lúc yếu lòng, có lúc thấy mình trống rỗng và lạnh lẽo
Càng khi cô đơn con người ta mới biết rằng mình đang nhớ quắt quay một điều gì đó, một người đặc biệt nào đó đã hoặc đang đi bên cuộc sống của mình… Thực ra, định mệnh vốn không quá khắc nghiệt với những thứ na ná tình yêu. Chỉ là trái tim vốn chẳng có nhiều không gian cho những xúc cảm chưa chín tới. Được gặp nhau một lần là duyên, nhưng để ở cạnh nhau người ta cần phận. Đành dặn lòng đừng trách ai, cũng đừng trách mình nữa. Chỉ là, cái gì đến cũng sẽ đến thôi…
Tình yêu… Ở độ tuổi nào cũng có những cung bậc của cảm xúc, của yêu thương. Có những yêu thương kết thúc khi ta chưa bắt đầu, có những yêu thương dừng lại khi mới ở điểm xuất phát của nó, có những yêu thương vẫn đang còn đó chưa bắt đầu cũng chưa thực sự kết thúc… Đó là cái yêu thương đem lại cho ta sự hồi hộp, mong ngóng, chờ đợi; đôi khi là sự giận dỗi, thất vọng vì sự mong ngóng đợi chờ mãi không được đền đáp.
Ta có đòi hỏi quá nhiều không khi yêu thương ta đang trao vẫn thật nhiều. Ta có hi vọng quá nhiều không khi niềm tin ta trao là chân thành. Sẽ chẳng ai hiểu được ta khi cả hai không một ai chịu lên tiếng… Ta là con gái, ta ngại. Bạn là con trai, bạn sợ…
Đôi lúc thấy rất nhớ! Nhớ người bạn đã từng giúp ta, từng cùng ta cười tan bao âu lo trong cuộc sống này… Nhưng nhớ rồi cũng chỉ để nhớ thôi, ta im lặng bạn cũng im lặng và chắc là chúng ta sẽ xa cách trong im lặng… Hình như ai cũng có tự trọng, ai cũng có cái “tôi” quá lớn nên chẳng ai chịu nên tiếng trước cả… Nhớ lại ngày xưa đó sao mà nhiều niềm vui, và nhớ lại ngày hôm nay sao lại càng xa cách. Có lẽ giống nhau quá cũng là một nỗi khổ. Nhìn nhau trong im lặng và ra đi trong im lặng mà lòng ai đau nhói… Buồn và thật buồn!
Có lẽ cuộc sống là sự kiếm tìm, lưu giữ và lãng quên trong bản thân mỗi người. Ở đó… có nhớ và quên. Và dường như hạnh phúc luôn dễ bị lãng quên hơn là niềm đau. Bất chợt ta tự hỏi mình rằng: liệu bạn đã thật sự bị quên lãng trong ta chưa? Ai rồi cũng có lúc yếu lòng, có lúc thấy mình trống rỗng và lạnh lẽo. Bởi tình yêu vốn dĩ chưa bao giờ là một thứ vĩnh cửu. Chỉ có sự trân trọng, quan tâm và biết mình cần có nhau trong cuộc đời này mới là điều mà mỗi chúng ta nên tin là bất biến!
Ta lại nhủ lòng: Tình yêu thà thiếu chứ đừng dễ dãi, cũng đừng quá nôn nóng. Lúc có tình yêu nên đối xử với nhau thật tốt, lúc không có tình yêu thì cố gắng một mình vẫn vui vẻ. Phải tự mình học cách sống độc lập cho dù bên cạnh có người yêu hay không, dù có tình yêu hay không cũng nên đối xử thật tốt với bản thân. Cuộc đời này sẽ chẳng ai tốt với ta hơn chính ta đâu!
Ta lại trở lại là ta không tô vẽ. Trở lại với hiện thực cuộc sống, với năm tháng tuổi trẻ, với cống hiến cho công việc bộn bề để quên đi những buồn thương sầu não. Khoảng lặng nhỏ thôi, nhưng hãy để khoảng lặng ở nơi trái tim mình.
Hội chợ Tết St Albans 2024
Article sourced from GUU.
Original source can be found here: https://guu.vn/co-le-cuoc-song-la-su-kiem-tim-luu-giu-va-lang-quen-2rWx75Y8lLYF9.html