Với tay nắm một tình yêu đã khó thì cúi xuống nhặt lại một tình yêu vụn vỡ sẽ đau đớn hơn nhiều, nó chỉ khiến cho chúng ta thêm đau khổ.
Cuộc sống không phải là một đường thẳng mà chúng ta có thể vẽ trên giấy, cũng không phải chúng ta có thể lập một kế hoạch đời mình rồi cho rằng mọi thứ sẽ đi theo những gì mà bản thân mình đã vạch ra. Ở một thời điểm nào đó có thể chúng ta tin rằng chỉ cần mình sống tốt thì cuộc đời sẽ mỉm cười với mình. Nhưng thực tế thì nào phải vậy? Cuộc đời không công bằng, vì thế chúng ta mới có đường tắt và đường vòng…
Em đã từng nghĩ rằng gặp được anh là duyên may, một sự may mắn mà tạo hoá đã ưu ái ban tặng cho em. Còn ước nguyện yêu anh, muốn bên anh đến suốt cuộc đời của em là sự lựa chọn. Em mỉm cười vì duyên may được “bắt gặp anh” và cười hạnh phúc khi anh chấp nhận lựa chọn của em.
Cuộc đời của một con người hẳn ai cũng gặp gỡ rất nhiều những con người khác; có những người ở lại, có những người ra đi, cũng có những người bản thân lựa chọn rời xa. Ai bước vào cuộc đời mình, ai đi ra khỏi cuộc đời mình, đôi khi là một bất ngờ, đôi khi nằm ngoài tầm kiểm soát.

Ảnh minh họa
Vì thế, em tự nhủ sẽ không trách anh nếu anh bỏ rơi em, trách anh rời xa em. Em chấp nhận nhớ thương trong lý trí, đau khổ theo trái tim rằng thời gian trôi thì lòng người sẽ thay đổi, mọi thứ sẽ chỉ là dĩ vãng, không có gì là một, là duy nhất, chỉ có tình yêu là mãi mãi.
Vào một ngày nắng đẹp …
Anh cũng ra đi không một lời báo trước, khiến em đau khổ và khó chấp nhận. Em biết học cách tự động viên bản thân để kéo mình ra khỏi sự thảng thốt, sự mất mát và vết thương. Em ý thức gặp nhau, yêu nhau, hiểu nhau nhưng đến một lúc nào đó không còn cần nhau nữa là điều không quá khó hiểu.
Anh không cần em, em đau.
Em cần anh, em đau.
Dường như em có “thề hẹn” với nỗi buồn, và là “bạn thân” của nước mắt. Nhưng nỗi buồn, nước mắt ấy liệu gió có thổi được đến bên anh để anh thấu hiểu được. Khi tình yêu tan vỡ là sự hụt hẫng và khi niềm tin vào tình yêu không còn tồn tại thì những kỉ niệm đã thuộc về quá khứ em gọi nó là “xưa cũ”. Đôi lúc hạnh phúc, đôi khi đau khổ nhưng chúng vẫn ở đó, nhắc nhở ta về những người đã quen trong cuộc đời.
Rồi vào một ngày gió nhẹ, mây bay anh trở về…
Với tay nắm một tình yêu đã khó thì cúi xuống nhặt lại một tình yêu vụn vỡ sẽ đau đớn hơn nhiều, nó chỉ khiến cho chúng ta thêm đau khổ. Bởi vì đôi khi những thứ đã từng là của mình chưa chắc sẽ khiến mình lại chạm vào hạnh phúc một lần nữa. Mình đã yêu nhau xong rồi đó.
Anh hãy cho em gửi tình yêu đầu nơi anh
Về nơi nắng chẳng hề tới
Gió cũng không thổi
Mây đã ngừng bay nhé anh!
Theo vietgiaitri
Hội chợ Tết St Albans 2024
