“Nó là dân lái xe xa nhà cả tháng, có bồ bịch cũng là chuyện thường!"

ảnh minh họa
Ngày Hương về nhà chồng mẹ cô khóc hết nước mắt. Mẹ Hương vốn không ưng Tuấn làm rể nhà mình vì anh làm nghề lái xe, suốt ngày đi xa chẳng có mấy thời gian ở bên chăm sóc vợ con. Vậy nhưng Hương nhất quyết cưới chồng với ý nghĩ sướng khổ gì thì mình cô tự chịu.
Vậy nhưng mọi thứ khó khăn hơn những gì cô nghĩ, vừa mới về làm dâu mà mẹ chồng đã hành họe đủ thứ, đã thế biết Hương có thai trước đám cưới bà càng khinh cô ra mặt. Bản thân Hương cũng xác định rõ là mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu không thể thể nào có thể giải quyết ngày một ngày hai được. Nên cô đành nín chịu vì chồng vì con, được cái cô cũng may mắn là được Tuấn yêu thương. Dù lái xe đi biền biệt nhưng cứ mỗi lần về là anh lại bù đắp

( ảnh minh họa )
Tuy mẹ chồng khó tính nhưng cô cũng cảm thấy mình may mắn hơn nhiều người vì nhiều cô đi làm dâu bị mẹ chồng xỉa xói đã đành ngay cả chồng cũng quay lưng lại thì không biết bám víu vào đâu. Còn nói về chuyện ngoại tình thì Hương tin chồng mình 100% rằng anh sẽ không bao giờ phản bội lại vợ con. Chính vì thế mà nhiều lần gọi điện lên mẹ đẻ cô lúc nào cũng phải dặn dò cô cẩn thận không bị chồng phản bội vì tính chất nghề của Tuấn đi nhiều rất dễ bị cô gái khác bỏ bùa mê thuốc lú. Nhưng lúc đó cô chỉ cười và bảo mẹ mình quá lo lắng chứ không có chuyện đó xảy ra đâu.
Cứ thế mọi chuyện vẫn ổn cho đến khi cô sinh đứa con đầu lòng thì cô cảm thấy như Tuấn có biểu hiện gì đó khác lạ. Trước đây anh thường xuyên về nhà với vợ còn bây giờ thì có khi tận 3 tháng trời anh đều viện lý do bận bịu không được nghỉ. Thậm chí ngày cô vào viện sinh nở cũng chỉ có mẹ đẻ và mẹ chồng ở bên canh, sau đấy mấy ngày anh về nhìn mặt con cái rồi đi luôn. Hương chưa bao giờ có cái ý nghĩ chồng ăn vụng bên ngoài nhưng đến tận lúc này thì cái niềm tin ấy của cô đã bị lung lay.
Vì chồng suốt ngày đi nên chẳng biết làm cách nào để điều tra, không còn cách nào khác Hương đành phải giả vờ bị ốm nặng rồi gọi chồng mình về. Đến khi Tuấn về thấy vợ vẫn bình thường thì anh hậm hực.
- Em không còn trò gì để làm nữa ạ mà đi nói dối trắng trợn như thế. Có biết mỗi lần đi về như thế này anh vất vả lắm không?
- Anh làm sao vậy? Trước đây em không cho về thì anh cũng nằng nặc đòi về, vậy mà giờ anh lại có thể nói ra câu ấy sao. Anh thử nghĩ xem kể từ dạo gần đây nếu ở nhà không có việc gì thì y như rằng anh không thèm về.
Thấy vợ mình nói như thế Tuấn cũng không dám mở lời nữa, tối hôm đó anh ôm vợ ngủ một cách ngon lành. Hương chỉ chờ có thế, cô lén lút rút điện thoại của chồng mình ra và kiểm tra. Vậy nhưng trong mục tin nhắn trống trơn, Hương đành tìm các cuộc gọi đến rồi gọi đi. Để rồi cô hốt hoảng khi thấy có một đầu số không lưu tên nhưng số lần gọi trong ngày cực kỳ nhiều. Chưa có gì gọi là chính xác nên Hương chẳng dám manh động, cô nhẹ nhàng lưu lại số lạ đó để sáng mai gọi thử xem đó là ai
Sau khi Tuấn đi từ sáng sớm thì không thể đợi thêm nữa, cả đêm qua cô không tài nào ngủ được chỉ mong trời sáng để xác minh mọi việc.Hương lấy điện thoại bấm và gọi đến số dây đầu kia. Giả vờ như mình muốn tìm chồng mình để xem mọi chuyện như thế nào
- Alo, cho hỏi ai vậy.
- Xin lỗi cho tôi hỏi đây có phải số điện thoại của anh Tuấn lái xe…
- Dạ đây không phải là số anh Tuấn, nhưng tôi là vợ anh ấy. Nếu có chuyện gấp chị cứ nói đi rồi tôi nhắn lại giúp cho.
Hương như không dám tin vào nhưng lời mà mình nghe thấy. Tại sao lại có một người phụ nữ lại xưng là vợ của chồng mình. Lúc này cô không giữ được bình tĩnh nữa vội gọi bắt chồng mình quay xe lại bằng được để nói rõ mọi chuyện.
Tuấn vừa đến nhà thì Hương lao đến tát chồng mình hai cái rồi hét lên.
- Tôi chỉ vừa mới sinh con thôi mà anh đã cặp kè gái gú bên ngoài, phản bội lại mẹ con tôi rồi sao?
- Em đang nói cái gì thế ạ. Anh đã làm cái gì mà em bảo anh phản bội
- Anh vẫn còn bao biện đến thế cơ ạ. Anh xưng hô vợ vợ chồng chồng với người đàn bà khác mà còn tỏ vẻ đạo mạo cái gì.
Nói rồi Hương vứt xuống sàn tờ giấy gi số tiền thoại của người phụ nữ là chồng mình đang lét lút cặp kè. Lúc này Tuấn cúi gầm mặt xuống không còn có gì để nói. Thấy con trai như vậy thì mẹ chồng Hương nãy giờ đứng trong nhà bếp nghe rõ mồn một. Hương vẫn cứ nghĩ mẹ chồng sẽ đứng về phía cô để dạy cho chồng một bài học. Nào ngờ bà lao tới chỉ vào mặt cô.
- Cô đang làm cái trò gì thế hả. Có còn coi nó là chồng không mà gân cổ lên như thế.
- Mẹ có biết ở bên ngoài chồng con làm ra cái trò gì không…
- Ngoại tình thôi chứ gì? Nó là dân lái xe, xa nhà cả tháng, có bồ bịch cũng là chuyện thường. Có gì to tát đâu mà cô làm như cháy nhà vậy. Cô làm vợ mà để chồng mình chán thì chẳng thể trách được ai đâu
Hương đắng họng không thể hiểu nổi vì sao mẹ chồng cô lại có đi thốt ra được những lời lẽ đó. Thay vì trách mắng để chồng tôi hiểu ra thì bà lại đang dung túng cho cái tội tày đình đó. Lâu nay vì muốn giữ hạnh phúc gia đình nên Hương mới âm thầm nín chịu những ời xỉa xói của mẹ chồng. Vậy nhưng lâu nay hóa ra chỉ một mình cô hi sinh cho cái nhà này còn lại không coi ai ra gì. Nghĩ vậy Hương thấy mình đến lúc này không cần phải kiêng nể một ai nữa kể cả đó là mẹ chồng.- Tại sao mẹ có thể thốt ra được nhưng lời đấy. Con trai mẹ sai mà mẹ lại còn đi dung túng thì còn gì liệu đến bao giờ chồng con mới tỉnh ngộ. Nếu ngược lại là con dâu của mẹ ngoại tình thì mẹ còn có thể nói ra được những câu như thế không?
- À cô bây giờ láo nhỉ, cô dám nói thế với tôi ạ. Cãi chồng chán rồi quay sang to tiếng với mẹ chồng đúng không. Có giỏi thì cô cút ra khỏi cái nhà này luôn đi, tôi không cần loại con dâu như cô.
- Mẹ không cần đuổi thì con cũng sẽ đi. Sống trong căn nhà này chẳng khác gì địa ngục. Để rồi xem mẹ chịu đựng được cô bồ của anh ta được bao lâu.
- Cô..cô..
Mẹ chồng Hương cứng họng không thốt được thêm lời nào mà quỵ sụp xuống, bà không dám tin cô con dâu lâu nay nín nhịn lại có thể dám nói ra được những lời đó. Để mặc chồng và mẹ chồng chết điếng giữa nhà Hương bước vào phòng thu xếp quần áo rồi bế con ra đi mặc cho lời cầu xin của chồng mình. Cô biết chắc chắn mình chẳng thể bao giờ tha thứ cho người chồng này thêm được nữa.

Article sourced from XALUAN.
