Niềm tin không thể lấy lại
5 năm đã trôi qua nhưng dường như bản thân vẫn không thể quên đi cảnh tượng của ngày hôm đó. Dù bây giờ mọi thứ đã về với quỹ đạo vốn có ban đầu nhưng con tim tôi lại chẳng thể chấp nhận được sự thật.
Chắc ai cũng từng đặt hết niềm tin vào người cha của mình và tôi cũng không ngoại lệ. Sinh ra và lớn lên trong gia đình nhà nông nên cả cha và mẹ tôi đều cố gắng để có cuộc sống tốt hơn và lo cho con cái chu đáo. Cha tôi từ người làm ruộng chân lấm tay bùn đã cố gắng đi buôn để kiếm thêm thu nhập cho gia đình và dần dần trở thành nghề chính tạo ra thu nhập, nhờ vậy mà cuộc sống gia đình tôi ngày một ổn định hơn, không đến mức quá giàu nhưng cũng đủ để chi tiêu mua sắm và nuôi con cái ăn học. Cũng vì sự nỗ lực và cố gắng đó mà với tôi cha luôn là người đàn ông mẫu mực, quan tâm con cái và yêu thương vợ; gia đình tôi luôn là gia đình được tất cả mọi người biết đến, ngưỡng mộ. Từ lúc bé đến lớn tôi đã nghĩ rằng sẽ cố gắng để tìm được người chồng như người cha của tôi, cưới được người mà yêu tôi như cách cha yêu mẹ. Nhưng rồi mọi thứ như sụp đổ khi vào đêm cách đây 5 năm cha tôi đã bị bắt gặp ngoại tình.
Tôi vẫn nhớ như in cảnh tượng đêm hôm đó, giữa đêm khuya 12 giờ và mẹ tôi nhận được cuộc điện thoại của một người hàng xóm bắt gặp bố tôi ngoại tình với vợ của ông ấy. Khoảnh khắc đó tôi chỉ biết lặng yên và nước mắt lăn dài, chửi rủa người đàn bà lẳng lơ và cả sự kinh tởm với người cha mà mình đặt hết tất cả niềm tin suốt từ bé. Mẹ tôi trong đêm đã lặn lội đi khắp nơi tìm cha tôi trong nước mắt, trong sự thất vọng tột độ. Nhưng rồi cha tôi đã trốn đi cả đêm không về dù mẹ đã đi tìm rất lâu. Mẹ tôi trở về nhà trong khuôn mặt thất thần nhưng vẫn tỏ ra bản thân mình ổn và nhẹ nhàng bảo tôi đi ngủ trước có gì sáng mai sẽ giải quyết. Tôi đã lên giường đi ngủ cho mẹ yên lòng. Nhưng sau khi chứng kiến cảnh tượng đó làm sao tôi có thể yên tâm để nhắm mắt đi ngủ được, tôi lên giường và nằm lặng lẽ khóc để mẹ không nghe thấy. Mẹ cũng như tôi, nằm trên giường nhưng nước mắt vẫn lăn dài, mẹ đã cố kìm nén để khóc không thành tiếng nhưng tôi biết rằng mẹ đã cố gắng hết sức nên lâu lâu tôi vẫn nghe được những tiếc nấc nhẹ.
Sau mấy tiếng đồng hồ, đến rạng sáng cha tôi đã quay về khóc lóc cầu xin mẹ tha thứ cho sự bồng bột của bản thân mình. Mẹ tôi đã tha thứ trong nước mắt, đưa cha đến nhà hàng xóm để bốn người giải quyết chuyện nhẹ nhàng và xem như không có chuyện gì. Lúc đó tôi cũng không thể hiểu được tại sao mà mẹ tôi đã có thể tha thứ cho chuyện ngoại tình. Đến sau này tôi mới hiểu rằng mẹ tha thứ không phải vì mẹ không đau, không buồn, không thất vọng mà vì mẹ lo cho các con, lo cho tai tiếng với gia đình với họ hàng. Có lúc tôi đã hỏi mẹ rằng: “Tại sao mẹ không ly hôn đi, con sẽ cố gắng học kiếm tiền để nuôi mẹ". Nhưng rồi mẹ nhẹ nhàng trả lời rằng: "Ai rồi cũng có lúc phạm sai lầm, chỉ cần cha con không tái phạm lại và các con cũng không thể sống thiếu cha được". Từ khi xảy ra chuyện ngoại tình, quan hệ giữa cha mẹ tôi cũng xa cách dần, cho đến hiện tại đã trở lại bình thường nhưng với tôi thì đã không như vậy.
Tình cảm của tôi dành cho người cha như đã dừng lại cách đây 5 năm và bây giờ chỉ như người dưng gặp nhau vào mỗi dịp tết. Sau ngày đó, tôi quyết tâm chăm lo học để ra thành phố học, muốn rời khỏi căn nhà đó, muốn rời xa càng xa càng tốt để không phải nhìn mặt cha. Giữa tôi và cha dường như đã tồn tại một khoảng cách rất lớn và cũng không thể ngồi lại nói chuyện với nhau.
Mỗi lần cha gọi điện thoại chỉ kéo dài chưa đến một phút với loanh quanh những câu hỏi con ăn cơm chưa, học hành như thế nào, đã tắm chưa và rồi kết thúc cuộc gọi. Nhiều khi nhìn bạn cùng phòng tôi nói chuyện với cha cả tiếng đồng hồ và nghĩ lại bản thân mình thấy tôi và cha như không phải quan hệ ruột thịt mà chỉ là quan hệ xã giao thông thường. Có khi tôi cũng nghĩ rằng có phải do bản thân mình quá ích kỉ và không chịu tha thứ dù trong đời cha chỉ mắc một lỗi lầm nhưng cứ nghĩ đến 5 năm trước thì tôi lại không thể tha thứ được. Có lẽ khoảng cách đã quá xa giữa hai cha con nên bây giờ không thể kéo nó lại gần và gắn kết như cũ.
Nỗi ám ảnh chuyện quá khứ làm tôi rất khép mình với chuyện tình cảm, tôi vẫn luôn suy nghĩ rằng không có người đàn ông nào là chung thủy chỉ là họ có cơ hội để ngoại tình hay không thôi. Dù 23 tuổi, có nhiều người tán tỉnh nhưng tôi vẫn không trải qua bất kì mối tình nào vì đơn giản chỉ vì "sợ". Tôi sợ rằng sẽ gặp người bản thân yêu quá nhiều rồi đến một ngày nhận ra người đó không chung thủy với bản thân thì tôi lại trở thành người đau khổ. Tôi sợ lại như mẹ tôi giành cả cuộc đời chăm lo cho gia đình rồi đến một thời điểm lại nhận ra người mình cố gắng chắm sóc lại ngoại tình. Mỗi khi nghe đến những câu chuyện ngoại tình hay bạn bè bàn tán về chuyện đó tôi chỉ biết im lặng, nhói đau trong tim. Có những chuyện tôi có thể tha thứ nhưng với chuyện này tôi vẫn tự hỏi bản thân không biết bao giờ tôi có thể quên được, một vết sẹo luôn trong lòng tôi và không thể nào lành.
Sau câu chuyện của chính mình kể ra, nếu những người cha hay những người đang yêu đọc được được thì tôi mong rằng mỗi người hãy suy nghĩ kĩ trước khi hành động ngoại tình. Đó sẽ là vết hằn mãi của quá khứ cho đến sau này.
chuyên bán các loại thực phẩm tươi ngon như trái cây, thịt, cá,...
Article sourced from BLOGRADIO.
Original source can be found here: https://blogradio.vn/niem-tin-khong-the-lay-lai-nw233467.html