Nếu một ngày ta chán nhau...
“Nếu sắp kết hôn mà mình gặp được một người khiến mình thích thì nên làm gì?”
“Nếu đang yêu người này mà gặp được người khiến mình vui hơn thì phải làm sao?”
“Phải làm gì khi người yêu mình thích một người khác?”
Và vô vàn câu hỏi như vậy nữa….Sau khi đọc những câu đó, em cũng tự hỏi “Nếu một ngày hai ta chán nhau”.
Em từng nghe ở đâu đó rằng “Trên đời này thứ mạnh mẽ nhất là tình yêu, và thứ mong manh nhất cũng là tình yêu.” Tình yêu đôi lúc nồng nàn, mãnh liệt, hai người có thể nắm tay nhau vượt qua hết mọi định kiến xã hội, vượt qua những chông gai, trở ngại, mong ước duy nhất là sống bên nhau trọn đời.
Tình yêu cũng thật mong manh, bởi có đôi lúc cái tôi của hai người quá lớn, cứ nghĩ mình hy sinh vì đối phương quá nhiều rồi nên không muốn hi sinh nữa nên chọn buông tay nhau. Liệu đó có phải là lý do trong những câu chuyện cổ tích về nàng công chúa và chàng hoàng tử, tác giả chỉ viết kết thúc ở lúc đám cưới của chàng và nàng, và ghi một dòng chữ “hai người sống bên nhau trọn đời”.
Đôi lúc em nghĩ cuộc đời này ngắn lắm, tại sao phải mất thời gian suy nghĩ về một tương lai còn ở xa lắm? Chúng ta cứ sống với nhau, cứ dành tình yêu chân thành cho nhau, mặc kệ tương lai, giây phút này chúng ta yêu nhau là đủ. Nhưng mà chân thành chứ đừng hết lòng hết dạ, bởi chúng ta phải dành một chút để yêu thương bản thân mình nữa.
Đàn ông hay đàn bà đều vậy, những gì họ bỏ tâm sức, hy sinh sức khỏe, tuổi xuân, tâm tình của mình ra để đạt được rồi vun vén thì họ mới tiếc nuối khi mất đi nó. Còn những thứ không phải do mình vun vén thì khi mất đi họ sẽ chẳng rơi một giọt nước mắt nào. Bởi vậy trong tình yêu, sự hy sinh của hai người phải cân bằng.
Em cũng đã từng tự ti mà nghĩ rằng nếu một ngày anh chán em, em sẽ không khóc lóc cầu xin anh ở lại. Bởi khi cảm xúc đã hết thì bên cạnh nhau chỉ còn là những cái xác không hồn. Em sẽ buông tay anh mà không một lời oán trách, trách rằng em đã hi sinh cả tuổi xuân vì anh, cớ sao anh chọn buông tay.
Anh biết không, cuộc sống này vốn là một hành trình dài đầy cô độc. Mỗi người đến bên cạnh chúng ta đều mang một ý nghĩa thiêng liêng nào đó. Người đến rồi người lại đi, cứ như vậy, thanh xuân chóng qua, đoạn đường phải đi cũng ngày càng rút ngắn lại.
Trước đây khi chia tay mối tình đầu, em từng có những suy nghĩ khá tiêu cực: Mình làm gì sai à? Mình làm gì khiến anh ấy ghét sao? Hay mình yêu anh ấy chưa đủ nhiều?…. Bởi con người chẳng ai trưởng thành trong hạnh phúc, phải có đôi lúc bão giông mới mạnh mẽ gồng mình chống chọi. Khẽ thở dài “Thôi anh, em sẽ dành sự trưởng thành cho người sau.”
Đàn bà khi yêu hiếm ai không nghĩ đến tương lai của cả hai, em cũng vậy. Mỗi buổi sáng thức dậy được nằm trong vòng tay của người ấy, khẽ cười và nói với nhau rằng “Ngày mới vui vẻ”. Trước khi đi ngủ, ôm chặt người ấy vào trong lòng, khẽ hôn lên má “Chúc ngủ ngon”. Dù có trải qua muôn ngàn “Phong ba bão táp”, quay đầu ngoảnh lại vẫn có người ấy ở bên cạnh làm chỗ dựa. Những ngày có anh, có em, có ngôi nhà của chúng ta, với em như thế là đủ rồi.
Đời người, dù chỉ trong khoảnh khắc, ai cũng từng bất lực trước số phận. Em cũng từng như thế, cũng từng đôi lần bất lực níu giữ lại sợi dây tình cảm đã đứt đoạn, vẫn hy vọng chắp vá lại đôi chút. Nhưng rồi lại nhận ra, sợi dây ấy chẳng thể chắp vá được nữa.
Em từng yêu quên mất bản thân mình, em cũng từng làm một kẻ tệ bạc trong tình yêu. Đúng sai chẳng còn quan trọng khi cảm xúc đã hết, em đâu thể ép buộc một người không yêu mình ở bên mình.
Em từng hỏi những cặp đôi yêu nhau lâu, lúc chia tay, điều họ tiếc nuối nhất là gì? Hai chữ “kỉ niệm”. Kỉ niệm đó lưu giữ trong tâm trí được 5 năm, hay 10 năm? Rồi họ sẽ quên những hy sinh vì nhau đó, quên những yêu thương dằn vặt đó, rồi họ sẽ lại nắm tay cùng người khác, bởi ai cũng có quyền được hạnh phúc. Kỉ niệm là để nhớ, để cho ta biết rằng mình cũng có một thời điên cuồng đến thế. Kỉ niệm chỉ để nhớ, không phải để dằn vặt nhau suốt đời.
Và nếu em là một kẻ tệ bạc trong tình yêu thì hy vọng anh đừng nhớ em mà dằn vặt đau khổ, cũng đừng vì em mà khiến bản thân mình tụt dốc. Hy vọng rằng chúng ta sẽ vì tương lai của mình mà suy nghĩ, đừng vì điều gì mà suy nghĩ lệch lạc. Chúng ta vẫn có thể làm bạn, hẹn nhau đi ăn, đi chơi, nhưng chỉ dừng ở mức đó. Cuộc sống này còn bộn bề phải lo nghĩ, và đâu phải chỉ có tình yêu, đối với em tình yêu không thể đặt lên hàng đầu.
Em là cô gái đã từng trải qua rất nhiều vụn vỡ trong tình yêu. Em từng than trách ông trời tại sao lại để một cô gái bé nhỏ như em phải chịu những tổn thương như vậy? Mãi sau này khi nhìn lại những chuyện trong quá khứ em mới hiểu. Bởi em chỉ là một thứ gì rất nhỏ bé trong vũ trụ này, nên càng tổn thương, em sẽ càng trưởng thành hơn. Hạnh phúc hay khổ đau cũng chỉ là trong phút chốc. Rồi hạnh phúc sẽ lại nở nụ cười với em.
Người ta nói tình yêu như ánh bình minh, êm ả và rực rỡ. Nhưng anh, em thích ánh hoàng hôn, bởi hoàng hôn còn yên bình hơn hết thảy.
Anh à, nếu một ngày ta chán nhau, anh và em hãy cùng buông tay nhé, để hai chúng ta đều sẽ hạnh phúc, bởi có lẽ, hạnh phúc của chúng ta còn đợi ở phía trước rất xa.
Article sourced from BLOGRADIO.
Original source can be found here: https://blogradio.vn/neu-mot-ngay-ta-chan-nhau-anh-va-em-hay-cung-buong-nhe-nw232182.html