Mưa và những nỗi nhớ
Sáng hôm nay, nhìn những hạt mưa rơi bên thềm hiên nhà tôi lại nhớ về những kỷ niệm ngày xưa, về vô số ngày đã qua trong cuộc đời, về vô số người đã lướt qua trong cuộc sống của mình.
Họ giống như những hành khách trên chuyến tàu, khi tàu dừng sẽ cửa mở thì họ bước vào cuộc đời tôi, khi đến trạm cửa lại mở và thì họ rời đi và cũng có nhiều người bước lên trong khoảnh khắc ấy.
Cuộc đời là thế, ngay phút giây bạn cho rằng mình có tất cả mọi thứ thì đó cũng là phút giây bạn mất đi rất nhiều thứ nhưng cái bạn có được chính là hoài niệm, cũng như những hạt mưa rơi ngoài hiên kia, khi chạm đất thì nó sẽ vỡ tan ra và hòa tan vào mặt đất để nuôi sống bao cội nguồn.

Những hạt mưa vỡ tan ấy sẽ rất khó để có thể hòa nhập lại được với nhau, như những con người lướt qua cuộc đời ta. Có vạn cơ duyên hợp thì cũng có vạn cơ duyên tan. Chỉ là ta đừng mãi để những chuyện hợp tan đè nặng lên trái tim ta như một tảng đá cố thủ trong dòng nước cuộn trào.
Trong cuộc đời này ai mà không có một người để nhớ, một người để thương. Nó giống như ngọn nến nhỏ trong đêm đông. Là duy nhất, là ấm áp, là tỏa sáng, là hy vọng, là nguồn sống, là sức mạnh để vươn lên.
Nhưng rồi năm tháng qua đi, ai mà còn đủ kiên nhẫn để nhớ một người đã cũ giữa biển người, ai mà đủ kiên nhẫn theo đuổi một giấc mơ đã quá xa. Chỉ là một phút giây nào đó như ngày mưa hôm nay, muốn hồi tưởng lại về một người nào đó, là những ký ức ngọt ngào, là nơi chúng ta chưa bao giờ bị phản bội, chia ly.

Article sourced from BLOGRADIO.
Original source can be found here: https://blogradio.vn/mua-va-nhung-noi-nho-nw229228.html
