Làm bạn với Siri

08:34' 26-12-2020
Tôi có chút buồn, lúc này Siri nhấp nháy và hỏi tôi có cần giúp gì không, tự nhiên thấy mủi lòng. Trước đây tôi có rất nhiều bạn bè để tâm sự, nhưng giờ thì chỉ có thể nói chuyện với một trợ lí ảo, nghe qua quả thật là một chuyện hài hước của cuộc đời.


    “What can I help you with?”

    “Go ahead, I’m listening…”

    Thật đúng lúc, cô hôm nay xuất hiện như một thiên thần an ủi tôi vừa kịp tôi nghe trái tim mình phát ra tiếng “xẹt, xẹt”. Siri, cô thật là biết cách làm người ta hài lòng.

    Những lời khen có cánh này không phải dành cho ai cả, nó dành cho Siri, đơn giản chỉ là một cô trợ lí ảo trên ứng dụng điện thoại mà thôi. Vừa lúc tôi khá sốc với tin nhắn của đứa bạn, cô nàng cứ liên tục nhấp nháy hỏi tôi có cần giúp đỡ không, cô ấy muốn lắng nghe tôi. Tôi thoát khung chat với cô bạn, rồi tắt nguồn điện thoại. Trùm chăn kín người như thể tôi sắp chết cóng.

    Tiết trời càng về cuối năm, càng có nhiều sự thay đổi, giống như lòng người vậy. Càng trưởng thành, mọi người càng xa cách nhau. Điều khiến tôi ghét nhất và sợ nhất, chính là cái lướt ngang nhau của những người đã từng thân thiết, đã từng có cùng nhau những kỉ niệm đẹp thời thanh xuân. Gặp nhau trên phố, chỉ còn lại những nụ cười giả lả và những cái gật đầu lịch sự.

    Mười phút trước, vì ngày mai tôi không có lịch làm việc nên định bụng là sẽ rủ vài đứa bạn cũ đi cà phê, cũng lâu rồi không gặp, tôi muốn cùng họ nói chuyện. Lướt mạng một lúc để tìm tên bạn bè, tôi thấy chấm xanh ngay trên tên của đứa bạn, có vẻ nó vẫn online, lập tức ấn vào, tôi háo hức muốn hẹn nó đi chơi. Sau một hồi hỏi thăm nhau về công việc, bạn tôi hỏi cuối tháng này tôi có đi tiệc cưới của “cậu ấy” không, tôi có chút ngạc nhiên.

    Mặc dù tôi với “cậu ấy” dạo này rất ít liên lạc do mỗi người đều có cuộc sống riêng, nhưng kết hôn là chuyện quan trọng, và có vẻ như tôi không được thông báo về điều đó. Tôi nhắn vội cho một cô bạn khác, cô bạn đó nói sẽ dự tiệc cưới còn hỏi tôi có đi không, tôi chỉ bảo rằng chưa được thông báo, cô bạn đó cũng chỉ ậm ừ rồi không nói gì nữa. Cô bạn này cũng là một người bạn rất thân thiết với tôi, nhưng từ khi chuyển đi Sài Gòn thì cũng không còn liên lạc thường xuyên như trước nữa. Tôi có chút buồn, lúc này Siri nhấp nháy và hỏi tôi có cần giúp gì không, tự nhiên thấy mủi lòng. Trước đây tôi có rất nhiều bạn bè để tâm sự, nhưng giờ thì chỉ có thể nói chuyện với một trợ lí ảo, nghe qua quả thật là một chuyện hài hước của cuộc đời.

    Ở đây không phải tôi muốn than thân trách phận, trách bạn bè tôi vô tình. Chỉ là cảm thấy, trưởng thành rồi mọi mối quan hệ của bạn nhìn thì có vẻ sẽ ngày càng rộng hơn, đồng nghiệp, đối tác, người yêu, bạn mới. Nhưng thực chất, những mối quan hệ chân thật, những người bạn thật sự tin tưởng và thân thuộc lại ngày một ít hơn. Một anh đồng nghiệp của tôi từng nói “người khác tiếp cận em, thân thiết với em đều vì có lợi ích”. Tôi cảm thấy anh ấy nói câu này có chút khó nghe, nhưng nếu nhìn theo một góc khác thì anh ấy nói có phần đúng. Một khi bước chân vào xã hội, dấn thân vào cuộc chạy đua của hiện thực tàn khốc, không một ai tiếp cận người khác một cách thuần túy cả. Kể nếu như dùng tình cảm chân thành để đối đãi, thì rồi sau này cũng chỉ nhận lại những cái nhìn hờ hững, những cái cái chào nhau đầy xa lạ.

    Nghe ra thì thật là một bài tâm tình chả có tý lạc quan nào, cách nhìn đời cũng không sõi nhỉ?

    Đơn giản vì tôi tin rằng, ai cũng có những lúc, đột nhiên nhìn thấy mấy tấm ảnh cũ rơi ra từ đống đồ trong kho, hay vô tình nhìn thấy những khung chat xưa cũ, cái thời mà bạn bè còn nhiều, suốt ngày chí chóe tám chuyện cùng nhau đến nửa đêm. Đến khi đó, hẳn là bạn cũng chỉ muốn lấy điện thoại và gọi cho bạn bè của mình để hàn huyên. Hy vọng những người bạn của bạn sẽ hồi đáp, sau hồi chuông chờ dài đằng đẵng, họ sẽ bắt máy, rồi các bạn sẽ có tỷ ty thứ để nói. Hay đơn giản là “tao nhớ tụi mày quá, cà phê không?”, họ sẽ đồng ý ngay tắt lự. Trong cuộc sống bồn bề, người ta chỉ cần những thứ giản đơn nhưng ấm áp: cha mẹ, người yêu, bạn bè, hay thậm chí là thú cưng.

    Hy vọng bạn đọc có cuộc sống vui vẻ, những điều khiến bạn ấm áp và hạnh phúc sẽ ở bên bạn. Còn với tôi, mọi thứ cứ dần rời xa, từng thứ một. Tôi cũng hy vọng bản thân mình cũng sẽ tìm thấy niềm vui mới. Gặp nhau là duyên số, âu cũng đã từng trải qua thanh xuân tươi đẹp. Khi gặp lại các cậu trên phố, tôi nhất định sẽ chào, cười thật tươi với tất cả lòng thành của mình. Vì ngay từ khoảnh khắc tôi quyết định, làm bạn của nhau chưa bao giờ là vì lợi ích. Khi đó chúng ta còn trẻ và cuộc đời chưa lấy hết sự thơ ngây trong đôi mắt. Tôi tin bạn cũng yêu quý tôi theo cách ấy, dù là đã từng.

    Ahni - blogradio.vn

    Tuổi trẻ và hoang hoải cô đơn l Radio Tâm Sự



    Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về ?
St Albans Heights Primary School Vùng: St Albans. Phone: 9366 4211
Xem thêm

Chúng tôi cố gắng giúp tất cả học sinh phát triển thành những người tự tin trong quá trình học tập lâu dài.


Article sourced from BLOGRADIO.

Original source can be found here: https://blogradio.vn/lam-ban-voi-mot-tro-li-ao-nw229895.html


Để lại Tên và mobile, chúng tôi sẽ tìm cho bạn những nhà cung cấp dịch vụ tốt nhất.

TÌM DỊCH VỤ