Đừng mặc định người sẽ chẳng rời đi, bởi tình yêu chỉ ở lại với những ai xứng đáng...
“Hôm nay trời nắng dịu dàng
Vậy là mình cứ nhẹ nhàng xa nhau”.
Dạo gần đây trên mạng bao nhiêu là chuyện tình tan vỡ. Từng nói nhau là mãi mãi, là trọn đời, từng hứa hẹn bên nhau bao người ganh tị để rồi đến một ngày lại ngoảnh mặt ra đi như chưa từng tồn tại.
Người ta sau những năm tháng thương nhau rồi lại trở về làm người dưng nước lã, thậm chí đến một người bạn cũng chẳng bằng. Ngày còn thương bao nhiêu ngôn từ hoa mĩ cũng chẳng đủ để nói về người thương, khi tan vỡ lại chẳng tiếc dành cho nhau những lời nói phũ phàng. Từ “chúng ta” chuyển thành “hai người lạ” liệu có phải nhanh quá không anh?.
Nhìn chuyện mọi người lại nghĩ đến chuyện chúng ta. Chúng ta bên nhau bao lâu rồi anh nhỉ? Đã hơn 5 năm rồi anh nhỉ, cũng đã từng nói ra bao nhiêu lời hứa hẹn. Hẹn với nhau vào một ngày đẹp trời đưa nhau về nhà, ký vào tờ giấy kết hôn, cùng đắp xây tổ ấm ngôi nhà nhỏ thôi nhưng ấm áp là đủ. Sẽ có những chiều muộn anh vội vàng chạy từ chỗ làm đi đón con học về, em ở nhà chuẩn bị một bữa cơm ngon. Rất rất nhiều viễn cảnh tươi đẹp chúng ta từng nghĩ đến. Nhưng chúng ta có đi được đến đó không anh?.
Khi người ta gọi một người là “Người mình yêu”, là “Vợ”, là “Chồng” cũng là lúc người ta tự đặt lên vai mình một trọng trách to lớn. Ai bên nhau mà chẳng muốn có một danh phận.
Thế giới ngoài kia khi bên nhau không danh phận biết đâu có một ngày phát hiện mình lại là người thứ ba, đang cố chạm tay vào một điều gì đó không bao giờ là của mình. Nói như vậy nhưng có được danh phận chắc gì đã hạnh phúc phải không anh?
Người ta cho nhau một danh phận như một sợi chỉ đỏ buộc cuộc đời của nhau lại thành một mối, sớm tối bên nhau nhưng rồi biết đâu có một ngày tiếng Vợ - chồng” là bản thân cảm thấy chán ghét đến mức chỉ muốn phủi đi thật nhanh. Kể cả những cặp “Yêu nhanh cưới vội” cũng phải dành một khoảng thời gian nhất định để tìm hiểu về đối phương thì nói gì những cặp đã bên nhau biết bao năm, thế mà chỉ nói một câu “Không hợp nhau” là có thể buông tay không hối tiếc.
Với em chẳng có gì gọi là “Không hợp”, chỉ là mình chẳng còn muốn bản thân hợp với người ta nữa mà thôi. Từ khi mới yêu đã có rất nhiều chuyện để cãi nhau huống gì về chung một nhà, cơm áo gạo tiền luôn làm cuộc sống của chúng ta trở nên thật nặng nề nhưng cũng chẳng thể vì xô bát xô đũa một chút liền nói ra câu chia tay phải không anh?.
Con người ta khi mà trái tim đã nguội thì Mặt trời cũng chẳng sưởi ấm nổi. Đến một ngày nào đó, sáng thức dậy anh chẳng còn thấy em “Đẹp” như hôm qua, liệu anh có đi tìm một người mới không?. Anh còn nhớ lúc mới yêu em “Lúc nào đó anh không còn yêu em nữa, hãy nói với em, em sẽ để anh đi”, lúc đó anh còn mắng em nói linh tinh nhưng thật lòng em có thể là một người chung thủy nhưng không bao giờ níu giữ một điều không còn thuộc về mình.
Gọi là “Chúng ta” nhưng cũng là “Anh và em”, đến lúc nào “Chúng ta” hết hạn thì lại chuyển về “Anh với em”, đã từng là tất cả rồi lại không là gì cả.
Em bi quan lắm dù có đã và đang hạnh phúc đến đâu cũng luôn giấu cho mình một lối thoát nho nhỏ. Yêu nhau không phải là sẽ cưới, đính hôn cũng chưa chắc thành vợ chồng, cưới nhau về cũng có thể không bên nhau mãi mãi.
Tâm tư mỗi người luôn là của riêng, đến lúc cả lí trí và trái tim không còn thôi thúc mình giữ người đó nữa thì cứ vui vẻ mà buông tay, dành cho người ta một nụ cười dù trái tim sẽ không thôi đau đớn.
Chia tay xong lại có một câu hỏi rằng liệu có làm bạn nữa không, liệu có đi chặn nhau rồi xóa hết những gì có thể, xóa về đoạn tình cảm đã qua. Em sẽ không như thế, không xóa nhưng sẽ bỏ vào một chiếc tủ an toàn khóa chặt lại, những người tiếp sau đó đến với anh và em chắc sẽ biết sự tồn tại của nó nhưng chỉ là biết chứ không biết rõ được hết những gì chúng ta đã trải qua.
Ai cũng có cho mình những bí mật và tình yêu của chúng ta sẽ được em cất giữ thật kĩ trong trái tim để hoài niệm, để luôn biết rằng mình đã từng yêu, từng hạnh phúc như thế.
Anh đọc được chắc lại giận em, laij bảo em không tin vào tình yêu của chúng ta. Em tin chứ, chỉ là mọi người ngoài kia làm em sợ. Những câu chuyện tình yêu càng nổi, càng nhận được nhiều sự ngưỡng mộ lại càng dễ vỡ tan như bong bóng xà phòng.
Em không phải là công chúa nên sẽ chẳng đi tìm một chàng hoàng tử cho đời mình. Em chỉ cần một tình yêu đủ nhiều, một người có thể cùng em đi qua hết nắng, mưa, cùng em làm những điều thật nhỏ mà cả hai đều cảm thấy vui và hạnh phúc.
Em cũng cần một danh phận, có thể sẽ hơi ích kỉ một chút nhưng em muốn anh nói cho bố mẹ, bạn bè của anh - em là người anh thương, em muốn em trở thành người mà anh luôn luôn nhớ về, em muốn em là nơi anh chia sẻ tất cả niềm vui, nỗi buồn chứ không phải là một ai ngoài thế giới rộng lớn kia.
Nếu, em nói là nếu nhé, một ngày nào đó em nhận ra anh cần thêm một người khác ngoài em, em sẽ không như những người phụ nữ ngoài kia tìm cho ra người thứ ba ấy để chỉ trích, lúc đó dù cho là danh phận gì đi nữa em cũng không cần, em sẽ trả lại anh sự tự do vốn có, em và anh bước đến một ngã ba và chúng ta không chung đường nữa. Chỉ vậy thôi.
Em mong chúng ta đứng trước những sóng gió ngoài kia vẫn bình yên nắm chặt tay nhau và tin tưởng. Và vì còn yêu nhau, còn cần nhau, em chúng ta đừng bao giờ làm nhau thất vọng, cũng đừng bao giờ mặc định rằng người còn lại sẽ chẳng bao giờ rời đi. Bởi tình yêu chỉ ở lại với những ai xứng đáng thôi anh à.
Trường có truyền thống về các chương trình học thuật, âm nhạc, thể thao và nghệ thuật.
Article sourced from BLOGRADIO.
Original source can be found here: https://blogradio.vn/dung-bao-gio-lam-nhau-that-vong-cung-dung-mac-dinh-nguoi-con-lai-se-chang-roi-di-nw229116.html