Đời người rất ngắn, phải sống cùng người mình yêu mới gọi là hạnh phúc

11:00' 04-03-2020
Vì yêu, trong lòng tôi sẽ chỉ có duy nhất người ấy thôi, tôi sẽ bỏ qua những lần người ấy làm tôi buồn bã, tôi sẽ vẫn vui vẻ nếu người ấy gửi lại tôi một lời xin lỗi, hay thậm chí dù người có khiến tôi phải khóc thì tôi vẫn có lý do gạt nước mắt để tiếp tục. Vì yêu, tôi có thể tự hào nói với cả thế giới rằng đó là người yêu của tôi, tôi yêu người ấy và người ấy cũng yêu tôi, chúng tôi là hai linh hồn bình đẳng nhưng cũng vô cùng hoà hợp.


    Tôi dám chắc rằng trong số các bạn, có không ít người rơi vào trường hợp thế này: Người bạn thích không thích bạn, người thích bạn thì bạn lại không thích. Thế nên, bạn mãi vẫn cô đơn, cứ thế một mình chứ không lựa chọn tạm bợ. Ai đó hỏi rằng bạn đã từng đó tuổi rồi, chẳng lẽ đến một mối tình cũng không thể tìm ra sao? Bạn chỉ có thể mỉm cười bất lực, đúng thật, không phải vì bạn không cố gắng, mà là không cách nào tìm ra được. Lại có người nói, nhiều người thích bạn như thế, sao không chọn một người tốt nhất rồi cùng người ấy trải nghiệm cảm giác yêu đương đi, biết đâu lại hợp. Bạn nói, bạn không muốn thử, chẳng có ai tốt cả. Đúng vậy, không phải người đó có gì không tốt, mà là vì bạn không có cảm giác với đối phương, nhìn thế nào cũng không phải người thích hợp.

    Có thể trong quan điểm của một vài người, tình yêu là một phép thử, nhưng tôi không cách nào miễn cưỡng ép bản thân mình thử với một người mình không yêu. Có rất nhiều chuyện trên đời này tôi không cách nào làm chủ được, nhưng riêng chuyện yêu đương kết hôn, phải là do chính tôi muốn vậy.

    Tôi nghĩ, tình yêu cũng giống như khi bạn mua một đôi giày. Để chọn thử đôi giày đó, trước tiên, bạn phải thích nó. Khi đã mua về rồi, dù đôi giày đó đi không được êm chân cho lắm, thỉnh thoảng lại làm bạn đau, vậy nhưng bạn cũng vẫn sẽ mỉm cười chấp nhận thôi, ai bảo bạn lại nhìn trúng nó chứ. Thế nhưng, đôi khi sẽ có vài trường hợp, rằng dù không thích đôi giày đó lắm thì bạn vẫn miễn cưỡng thử, lúc lên chân lại hợp với bạn đến không ngờ, đi thử vài bước cũng thấy rất thoải mái, vậy là bạn mua về. Nhưng mệnh đề quan trọng là, không phải tôi tuỳ tiện thử nó, mà là tôi đã có cảm tình với nó một chút nào đó rồi.

    Vậy nên, tôi nghĩ, cảm xúc trong tình yêu luôn rất quan trọng. Tôi không cần biết cảm xúc nhiều hay ít, tôi chỉ biết rằng, tôi có lý do để vì một người mà cố gắng. Vì yêu, trong lòng tôi sẽ chỉ có duy nhất người ấy thôi, tôi sẽ bỏ qua những lần người ấy làm tôi buồn bã, tôi sẽ vẫn vui vẻ nếu người ấy gửi lại tôi một lời xin lỗi, hay thậm chí dù người có khiến tôi phải khóc thì tôi vẫn có lý do gạt nước mắt để tiếp tục. Vì yêu, tôi có thể tự hào nói với cả thế giới rằng đó là người yêu của tôi, tôi yêu người ấy và người ấy cũng yêu tôi, chúng tôi là hai linh hồn bình đẳng nhưng cũng vô cùng hoà hợp.

    Tôi không dám bước vào một mối quan hệ với một người mình không yêu. Bởi vì tôi biết chắc rằng, tôi sẽ có hàng vạn lý do để rời bỏ người ấy. Tôi không thể chấp nhận những điểm xấu của người đó, dù người đó có đối tốt với tôi đến đâu đi chăng nữa, chỉ cần một lần sai, tất cả sẽ sụp đổ. Như vậy đối với đối phương thực sự rất không công bằng.

    Tôi từng nghe rất nhiều người khuyên, nói rằng nếu yêu, nhất định phải ở bên người yêu mình, đừng chọn người mình yêu; nếu kết hôn, càng phải chọn người yêu mình. Tôi biết quan điểm ấy là đúng. Thậm chí, tôi đã gặp vô số người nói với tôi rằng, ngay cả khi họ đã kết hôn, họ cũng không biết rõ rằng mình có yêu người kia không, nhưng rồi họ vẫn sống hạnh phúc và vui vẻ, được bảo bọc trong cái gọi là tình yêu.

    Tôi luôn cố gắng tiếp nhận quan điểm đó, nhưng lại không có cách nào thực hành. Tôi luôn cho rằng chẳng có ai yêu tôi nhiều như thế, mà dẫu có gặp được người đó thì tôi cũng không cách nào miễn cưỡng bản thân mình. Bởi thế gian này có vô số những thứ không công bằng, duy chỉ có tình yêu là ngoại lệ. Nếu một tình yêu phải đem ra cân đo đong đếm, ai yêu ai nhiều hơn, ai vì ai hi sinh những gì; nếu cán cân tình yêu lệch hẳn về một phía, một bên ra sức cho đi còn một bên chỉ biết hưởng thụ, thì thật lòng mà nói, với tôi, tình yêu đó là vô nghĩa.

    Đời người rất ngắn, phải sống cùng người mình yêu mới gọi là hạnh phúc. Tôi chỉ có duy nhất một mong cầu, rằng lúc tôi thật tâm yêu người đó, cũng vừa khéo là lúc người đó hết lòng yêu thương tôi. Dù người đến trễ cũng không sao cả, trong quãng thời gian đó, tôi sẽ cố gắng hoàn thiện bản thân để dành tặng cho người tôi yêu một tôi tốt đẹp nhất. Tôi tin rằng, mọi sự chờ đợi đều là xứng đáng.



    Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về ?
Concert Audio Visual Vùng: Maidstone. Phone: 9318 1234
Xem thêm

chuyên bán dụng cụ âm thanh và ánh sáng


Article sourced from BLOGRADIO.

Original source can be found here: https://blogradio.vn/nguoi-den-tre-cung-khong-sao-ca-vi-moi-su-cho-doi-deu-xung-dang-nw226105.html


Để lại Tên và mobile, chúng tôi sẽ tìm cho bạn những nhà cung cấp dịch vụ tốt nhất.

TÌM DỊCH VỤ