Cô gái à, có phải đã đến khi tự cho mình một cuộc sống mới rồi chăng?

10:00' 18-02-2020
Cô gái à, có phải đã đến khi tự cho mình một cuộc sống mới rồi chăng? Có lẽ, tôi không thể ngồi đó trông chờ vào một người con trai sẽ vun vén hết hạnh phúc cho mình: Hãy rũ bỏ những nỗi đau của quá khứ, đừng đắm chìm mãi trong tổn thương. Cuộc sống này là của em, do em chọn, đừng vì một người không đáng mà hoài phí thanh xuân.


    Quá khứ đối với tôi đã từng rất đẹp, rất trọn vẹn khi có tuổi thơ, có niềm vui và hạnh phúc như biết bao người khác. Thế nhưng, ngày mất anh, mọi thứ trở nên trống trải và lạnh lẽo hơn thật nhiều. Nỗi cô đơn theo tôi trên từng con đường, góc phố và ám ảnh tôi từng đêm, theo tôi vào những giấc mộng mị.

    Tôi cũng chỉ là một cô gái, tuổi thanh xuân mang hi vọng có người yêu thương, cưng chiều, có người luôn bên cạnh, nắm tay tôi đi trên con phố quen thuộc. Ngày anh đến như cơn gió giữa cái nóng mùa hạ oi ả, phả vào lòng tôi mát lạnh. Cảm giác như khi tôi đang lạc lõng giữa phố đông chợt anh đến cạnh bên, nắm tay tôi và nói khẽ: "Đi theo anh!" Tôi chính là như vậy, theo anh ngay cả khi anh xa vời tầm tay.

    Ngày ngày bên anh, cùng anh đến trường, cùng vui, cùng cười, cùng nhau trải qua quãng đường thanh xuân tươi đẹp. Nhưng chúng ta còn quá trẻ, còn quá non nớt để hiểu được ở ngoài kia còn biết bao cám dỗ đang chờ ta đến để thử thách. Cũng bởi vì còn quá trẻ nên chúng ta đâu có thể hiểu hết được chân lí của tình yêu. Vậy là vô tình, ta làm tổn thương người khác và tổn thương ngay cả bản thân mình.

    Những ngày tháng non trẻ ấy, chúng ta yêu nhau bằng tất cả những dại khờ, bồng bột, vui có những nỗi buồn dường như nhiều hơn gấp bội. Tôi đã hiểu thấu thế nào là đúng người nhưng sai thời điểm. Có thể vẫn là anh nhưng có lẽ tôi của 5 hay 10 năm sau sẽ yêu anh trọn vẹn, chín chắn hơn và có lẽ cũng không dễ dàng đánh mất anh như quá khứ đau buồn ấy.

    Ngày bàn tay này lạc mất anh, tôi như chuồn chuồn bay giữa trời mưa rào, chạng vạng rồi gục ngã trong vô vọng. Đột ngột, bất ngờ đến chếnh choáng, không thể chống đỡ. Lúc đó, bản thân đang nghĩ gì, ngay cả tôi cũng không biết. Lạc lõng, vô định, tôi trải qua những tháng ngày đau đớn đến tột cùng. Tự hỏi tại sao anh lại buông tay khi mà tôi đang yêu thương anh nhất, cần anh nhất. Câu hỏi đó theo tôi mãi những tháng ngày thanh xuân còn lại, để lại thắc mắc, nỗi đau âm ỉ trong trái tim tôi.

    Thời gian cứ chầm chậm trôi, có những thứ tưởng chừng như sẽ qua đi, lạc về một miền kí ức xa xôi thì lại theo một hình ảnh mơ hồ nào đó dội về trong tâm trí, trái tim ta lại một lần nữa nhói lên đau đớn, nghẹn ngào. Cuộc tình chấm dứt là khi có một người bỏ cuộc, dù người còn lại có bước tiếp thì con đường cũng chỉ trải toàn nỗi đau.

    Ba năm là khoảng thời gian không dài so với một đời người nhưng lại là cả tuổi thanh xuân của một cô gái. Thanh xuân ấy như một vườn hoa đẹp, bạn bước chân vào đó chà đạp rồi vô tình bước ra thì thứ còn lại hiển nhiên là nỗi đau xé lòng, chẳng gì có thể bù đắp, chẳng gì có thể hàn gắn vết thương..

    Tình yêu chính là như vậy, gieo cho tôi một tia hạnh phúc, một chút hi vọng rồi phũ phàng rũ bỏ đi tất cả để cuối cùng chỉ còn mình tôi với nỗi đau mòn mỏi. Thế nên, cô gái à, có phải đã đến khi tự cho mình một cuộc sống mới rồi chăng? Có lẽ, tôi không thể ngồi đó trông chờ vào một người con trai sẽ vun vén hết hạnh phúc cho mình: "Hãy rũ bỏ những nỗi đau của quá khứ, đừng đắm chìm mãi trong tổn thương. Cuộc sống này là của em, do em chọn, đừng vì một người không đáng mà hoài phí thanh xuân".



    Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về ?
Dr Daniel Mulino Vùng: Sunshine. Phone: (03) 9070 1974
Xem thêm

Article sourced from BLOGRADIO.

Original source can be found here: https://blogradio.vn/dung-vi-mot-nguoi-ma-hoai-phi-thanh-xuan-nw225948.html


Để lại Tên và mobile, chúng tôi sẽ tìm cho bạn những nhà cung cấp dịch vụ tốt nhất.

TÌM DỊCH VỤ