Cảm thấy mất hết tự do vì tật xấu của mẹ chồng, tôi lập tức dở chiêu
Tôi mới kết hôn được 6 tháng và đang sống chung với bố mẹ chồng. Bố mẹ chồng của tôi thì không khó tính nhưng bố chồng khá cẩn thận còn mẹ lại "ruột trâu phổi bò". Từ khi tôi về làm dâu, đúng sai đâu bà đều nói ngay, không để bụng, nói xong rồi thôi. Thỉnh thoảng có câu bà nói cũng làm tôi tủi thân nhưng dần dần biết tính mẹ thì tôi cũng quen. Mẹ con lại vui vẻ bình thường. Thế nhưng, mẹ chồng tôi có một cái tật là vô tư quá, bà thường xuyên ra vào phòng của con trai, con dâu.
Công việc của hai vợ chồng tôi đều bận, chỉ cuối tuần mới chia nhau dọn dẹp được thì bà suốt ngày chê phòng tôi bẩn, luộm thuộm nên vào dọn dẹp. Khổ nỗi dọn xong mỗi thứ bà để một nơi, đến khi tôi cần dùng thì không tìm thấy đâu. Lắm hôm nhà có khách đến chơi và nghỉ lại buổi trưa bà cũng dẫn luôn vào phòng tôi nằm.
Đặc biệt là buổi sáng, hai vợ chồng đang ngủ thì bà xông vào gọi dậy, có hôm chúng tôi chốt bên trong thì bà đứng ngoài đập cửa như cháy nhà. Mẹ tôi cũng không bao giờ gõ cửa, có hôm buổi tối, hai vợ chồng đang ở trong phòng nói chuyện, đùa giỡn với nhau thì lại được phen giật mình thon thót khi mẹ chồng bỗng dưng mở cửa rồi đi vào ngồi chơi cùng.
Cảm thấy mất hết tự do vì tật xấu của mẹ chồng, tôi lập tức dở chiêu. (Ảnh minh họa)
Tôi là con dâu nên không dám nói nhưng hễ chồng tôi có nói thì mẹ lại bảo: "Dào ôi, có gì mà phải gõ cửa, chúng mày buôn bạc giả hay sao mà sợ" hay "Mẹ vào thì cũng dọn phòng cho chúng mày chứ có làm gì đâu". Nói xong rồi những sự việc như thế kia lại tiếp diễn.
Không thể chấp nhận việc không gian riêng tư của mình bị làm phiền như vậy, tôi bèn nghĩ ra kế này để xem mẹ chồng có biết ý hơn không. Sáng hôm ấy, hai vợ chồng biết thế nào mẹ cũng vào nên cả hai không mặc quần áo, chỉ đắp chăn từ ngực xuống đến đùi rồi ôm nhau ngủ. Y như rằng mẹ chồng tôi đến giờ là xông vào gọi. Thế nhưng, nhìn thấy chúng tôi như vậy, mẹ chồng giật mình rồi quay ngoắt ra ngoài, miệng ú ớ: "Dậy... đi... Giờ này... còn ngủ à?" rồi đi luôn xuống dưới nhà.
Lát sau chồng tôi xuống còn trả vờ trách mẹ: "Lúc nãy mẹ nhìn thấy cái gì rồi?".
- "Tôi chả nhìn thấy gì của anh chị cả", mẹ tôi ngại ngùng trả lời.
- "Đấy, con đã bảo mẹ vào phòng con thì phải gõ cửa rồi mà. Mẹ cứ thế chúng con mất hết khoản riêng tư là không sinh được cháu cho mẹ đâu".
- "Tôi biết rồi".
Hai vợ chồng tôi nhìn nhau, suýt thì phá lên cười. Từ đó trở đi, mẹ chồng tôi bỏ luôn tật tự ý xông vào phòng người khác, trước khi vào bà đều gõ cửa rất lịch sự.
Xem thêm
Luật Bồi thường thương tích cá nhân, tai nạn
Article sourced from AFAMILY.
Original source can be found here: http://afamily.vn/me-chong-suot-ngay-tu-tien-vao-phong-rieng-cua-con-dau-toi-chi-tung-chieu-nhe-nhang-ma-khien-ba-bo-luon-tat-xau-20190509085916404.chn