Mặc kệ đi em, hưởng những niềm vui thoáng chốc
Bởi nông sâu có đo đếm được bao giờ
Ngần ấy thời gian... Ngỡ như 1 giấc mơ...
Vỡ như bong bóng
Phù du...
Nhạt nhoà... qua từng con số đếm
Mặc kệ đi em, thế gian ồn ào, phù phiếm
Diễn với nhau sâu sắc đến nao lòng
Một cái nắm tay... Không một lối đi chung...
Lén lút dối gian...
Công khai dối trá...
Đi đi em, sau tháng ngày tầm tã
Mưa và giông bởi cơn bão lòng người
Mỉm cười buồn cho một phế nhân rơi
Khiếm khuyết một hình hài...
Một tâm hồn rối rắm...
Cháy đi em, thắp cho người một giấc mơ xanh thẳm
Cái gì không làm ngã được mình, ắt sẽ vững tâm thêm
Một bước chân...
Một chút môi mềm...
Thắm lại nụ cười - yêu cả những gì không trọn vẹn
Lặng ngắm thế gian, mỉm cười đầy hứa hẹn
Bởi với đời...
Ta mặc kệ đi em./.
Article sourced from BLOGRADIO.
Original source can be found here: https://blogradio.vn/buong-nw248019.html