Bạn đã bao giờ tự hỏi rằng mình đã làm gì khi ở một mình?
Bây giờ, đâu có mấy ai sống thật trên mạng xã hội. Một cô gái luôn xuất hiện trong chiếc váy xinh đẹp, lớp trang điểm kỳ công, có ai ngờ được lại sống trong căn phòng nhỏ bừa bộn, bẩn thỉu. Hay là một người nổi tiếng là kén ăn nhưng lại liên tục đăng những tấm ảnh đầy của ngon vật lạ rồi bỏ đi.
Những thứ này bắt đầu từ khi nào? Bạn muốn thể hiện mình là một người thông minh nên lúc nào cũng cầm quyển sách trên tay khi ngồi trong lớp học, vì bạn sợ bị bạn bè dè bỉu là đã ngốc còn lười biếng. Đến lúc đi làm, rõ ràng việc đã làm xong, giờ tan sở cũng đã đến, nhưng bạn lại không dám là người đầu tiên rời khỏi văn phòng.
Ảnh minh hoạ
Trên thực tế, miễn không phải là một lời nói dối ảnh hưởng xấu đến lợi ích của mình và người khác, thì đó cũng là một phép lịch sự hoặc cũng là cách bạn tỏ ra bất lực một cách hoà nhã. Vậy nên, trong xã hội bây giờ, "là chính mình" đã trở nên một điều quá xa xỉ, và hầu hết mọi người đều đã trở thành "mẫu người mình không muốn trở thành khi lớn lên".
Tôi nghĩ mọi người không dễ dàng trở thành thế này hay thế kia. Trong thực tế, bạn không hề thay đổi. Mà lý do khiến bạn cảm thấy ghét điều đó bởi phải nhìn thấy nó quá nhiều. Một số người cho rằng: Ép bản thân làm những điều bản thân không thích rất khó khăn. Nhưng nó lại chính là khúc dạo đầu để đánh bại bản thân, thử thách bản thân với mục đích thay đổi tương lai theo chiều hướng tốt hơn.
Một công nhân trong dây chuyền lắp ráp Foxconn hay một ông già người Pháp không có việc làm, suốt ngày đi mua sắm, dạo quán cafe, ai là người làm việc chăm chỉ hơn? Tôi đã đọc được một bài báo có nội dung rằng: Một kỹ sư trẻ trong dây chuyền lắp ráp bước vào một quán cafe sau khi tan làm, anh ấy gõ bàn phím một cách trống rỗng. Anh ta nói rằng mình không thích chơi game, nhưng lại không biết mình có thể làm gì nữa. Tuy công ty anh ấy làm rất nổi tiếng, phủ sóng quốc tế - nhưng dường như không liên quan gì đến anh. Khi bước đến quán cafe này, anh ấy không còn là một kỹ sư sở hữu nhiều món nghề, mà chỉ là một thanh niên lạc lõng trong thế giới này.
Ảnh minh hoạ
Còn ông già người Pháp trong quán cafe ấy lại nói rằng: Chưa bao giờ tôi nghỉ ngơi trong cuộc sống này. Mọi thời điểm, ông đều quan sát những hành động và biểu hiện của những người xung quanh, và sử dụng nó trong một bộ phim mà mình chỉ là một nhân vật phụ. Giống như một nhà văn luôn mang theo một cuốn sổ nhỏ để ghi lại nguồn cảm hứng của mình, những nhiếp ảnh gia luôn có đôi mắt quét liên tục như radar, dùng chiếc máy ảnh để chụp lại khoảnh khắc, bất kể có ai đó xung quanh, họ vẫn luôn làm điều đó, bởi vì họ là vậy.
Những người trưởng thành bây giờ, họ dễ dàng khiến bản thân trở nên tê liệt vì bận rộn, lo lắng. Ít ai tự hỏi bản thân xem mình muốn làm gì một cách nghiêm túc. Nó thực sự rất đơn giản. Bạn đã bao giờ tự hỏi rằng mình đã làm gì khi ở một mình? Nếu bạn chỉ muốn xem một chương trình giải trí, bạn đang cần một thứ gì đó khiến bạn có thể cười một cách thoải mái. Nếu bạn chỉ muốn ngã xuống giường và ngủ cho đến khi trời tối, rõ ràng bạn cần phải nghỉ ngơi.
Ảnh minh hoạ
Có phải bạn là một người rất thụ động khi bị người khác chỉ định làm việc này việc kia, trong khi bạn đã có ý định muốn thực hiện nó rồi? Có lẽ bạn cũng đã nhận ra rằng thật vô ích khi tìm thấy ý nghĩa cuộc sống ở một nơi do người khác chỉ dẫn, chỉ có bạn mới có thể tìm thấy ý nghĩa cuộc sống của chính mình mà thôi. Cuộc sống của chúng ta không phải là một bộ phim truyền hình cho người khác xem, cũng không phải một câu chuyện để kể cho người khác nghe. Cuộc sống có những nỗi cô đơn sâu thẳm, cũng có những ánh hào quang ngắn ngủi, đa phần ai cũng làm những việc không biết có thể mang lại kết quả hay không, nhưng điều khiến họ không bao giờ hối hận, chính là họ đã làm.
Article sourced from KENH14.
Original source can be found here: http://kenh14.vn/nguoi-tre-bay-gio-da-lam-gi-khi-o-mot-minh-20210704223111255.chn