Ăn bữa cơm chia tay, vô tình thấy tờ giấy trong túi chồng cũ tôi quyết định tái hôn
Tôi ngẩng đầu lên, nhìn theo bóng lưng chồng cũ khi anh ấy bước đi, trong lòng trầm ngâm suy nghĩ. Sau khi trải qua những lần cãi vã và những cuộc chiến tranh lạnh không ngừng, chúng tôi chọn ly hôn, không còn liên quan gì tới nhau nữa. Nhưng khi nhìn thấy tờ giấy trong túi áo của anh, tôi chợt hiểu ra mọi chuyện.
Tôi vẫn nhớ ngày trước mình đã bị sốc và đau đớn thế nào khi chồng đề nghị ly hôn. Rõ ràng chúng tôi đã trải qua 10 năm bên nhau, có với nhau 2 đứa con đáng yêu. Mặc dù đôi khi vợ chồng có xảy ra bất hòa nhưng nhìn chung gia đình vẫn hạnh phúc. Tôi không hiểu tại sao anh lại đòi ly hôn, nhưng tôi biết anh không còn yêu tôi nữa.
- Anh đã có người phụ nữ khác ở bên cạnh ư?
Tôi nghẹn ngào hỏi chồng, nhưng anh chỉ lắc đầu với vẻ mặt mà tôi không tài nào hiểu nổi.
Chúng tôi cưới nhau 10 năm, có 2 đứa con, nhưng đùng cái anh lại đòi ly hôn. (Ảnh minh họa)
Cho đến hôm qua, bữa tối sau khi thủ tục ly hôn hoàn thành đã khiến tôi hiểu ra mọi chuyện.
Khi anh đi thanh toán hóa đơn, một vị khách đi ngang qua bàn tôi và vô tình đụng trúng ghế anh ngồi và làm rơi áo của anh xuống đất. Lúc người đó nhặt lên vào treo về vị trí cũ, tôi để ý thấy một góc tờ giấy lộ ra từ trong túi áo khoác.
Biết rằng không nên tự ý lục lọi đồ của người khác, nhưng trực giác mách bảo với tôi tờ giấy đó rất quan trọng. Thế là tôi đã rút tờ giấy đó ra khỏi túi áo chồng cũ.
Đó là báo cáo kết quả khám sức khỏe của anh. Trên đó có viết đậm dòng chữ "Ung thư dạ dày giai đoạn 3". Tôi lập tức hiểu ra mọi chuyện, hóa ra anh ấy đã giấu tôi chuyện này, anh ấy không muốn bệnh tình của anh trở thành gánh nặng cho tôi nên mới đòi ly hôn.
Nhìn thấy tờ giấy trong túi áo chồng cũ, tôi mới hiểu tại sao anh kiên quyết ly hôn với mình. (Ảnh minh họa)
Lúc này, chồng cũ quay lại sau khi thanh toán xong. Nhìn thấy thấy tôi cầm kết quả khám bệnh của anh trên tay, sắc mặt anh tái nhợt đi.
- Tại sao anh không nói gì với em? Tại sao anh im lặng suốt thời gian qua?
Mắt tôi đỏ hoe. Anh cúi đầu xuống và không nói gì.
Ngay lập tức, tôi quyết định muốn tái hôn và đồng hành cùng anh ấy đến hết cuộc đời. Vì tôi hiểu khi con người đối mặt với bệnh tật sẽ cô đơn và tuyệt vọng đến thế nào khi ở một mình. Anh ấy cần tôi và tôi cũng cần anh ấy.
Tôi đưa tay ra, nắm lấy bàn tay lạnh giá của anh rồi cố mỉm cười:
- Đừng lo lắng, chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt anh nhé!
Anh ấy đột nhiên ôm tôi vào lòng rồi nói:
- Cảm ơn em. Anh còn yêu em, anh cũng rất cần em.
Cả hai cứ thế ôm nhau rồi khóc. Tôi nghĩ, nếu yêu một ai đó thì phải đồng hành cùng họ trong những lúc khó khăn nhất. Tôi không hối hận vì đã lựa chọn tái hôn, vì bệnh tật không thể ngăn cản được tình yêu đích thực.
Tôi biết con đường phía trước sẽ không dễ dàng nhưng chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để hỗ trợ và đồng hành cùng nhau. Chúng tôi sẽ trân trọng từng phút giây cuối cùng ở bên nhau để sau này không phải nuối tiếc điều gì.
Article sourced from EVA.
Original source can be found here: https://eva.vn/tam-su/an-bua-cuoi-chia-tay-nhau-vo-tinh-thay-to-giay-trong-tui-ao-chong-cu-toi-quyet-dinh-tai-hon-c391a577854.html