Ngày hội bóng đá thế giới từng rất nhiều lần chứng kiến các ông lớn phải sứt đầu mẻ trán trong những bảng đấu tử thần, giống cảnh Uruguay, Anh, Italy tại Brazil hè tới.

Brazil của Pele (áo đen) năm 1958 là một trong hai đội tuyển từng vượt qua bảng tử thần để rồi vô địch World Cup.
Bảng đấu tử thần xuất hiện lần đầu tiên tại World Cup 1958 trên đất Thụy Điển, với Brazil, Liên Xô (cũ), Anh nằm ở bảng 4 cùng Áo.
Brazil năm đó trình làng cậu bé 17 tuổi về sau là Vua bóng đá Pele, trong khi Liên Xô có Lev Yashin huyền thoại trong khung thành. Anh sở hữu những ngôi sao sáng như Billy Wright và Tom Finney.
Brazil cán đích nhất bảng với thành tích bất bại (hai thắng, một hòa, mỗi trận thắng lúc này chỉ được tính hai điểm). Anh và Liên Xô có cùng ba điểm và các chỉ số phụ, nên phải đấu play-off để phân định đội đi tiếp. Với chiến thắng 1-0 trận này, Liên Xô buộc Anh phải xách vali về nước. Pele trong khi đó tiếp tục tỏa sáng và kết thúc giải với sáu bàn thắng cùng ngôi vô địch của tuyển Brazil.
World Cup 1970 chứng kiến bảng đấu tử thần thứ hai khi Brazil, Anh, Tiệp Khắc và Romania nằm ở bảng 3. Brazil toàn thắng cả ba trận, trong đó có thắng lợi 1-0 trước ĐKVĐ Anh để cán đích nhất bảng. Anh về nhì nhờ các chiến thắng với cùng tỷ số 1-0 trước Romania và Tiệp Khắc.
Đến năm 1978 tại Argentina, vòng chung kết World Cup lại chứng kiến bảng đấu tử thần. Chủ nhà nằm chung bảng A với Pháp, Hungary và Italy. Dù có tài năng của Michel Platini, Pháp năm đó vẫn phải rời cuộc chơi vì xếp thứ ba sau các thất bại với cùng tỷ số 1-2 dưới tay Argentina và Italy, hai đội giành vé đi tiếp.
Tại World Cup 1990 trên đất Italy, bảng tử thần là B, nơi quy tụ nhà ĐKVĐ Argentina, Liên Xô, Romania và Cameroon. Đại diện châu Phi khi đó bị xem là kẻ lót đường, nhưng gây sốc ngay trận ra quân khi thắng 1-0 trước Argentina của Maradona đang vào độ chín muồi nhất sự nghiệp.
Argentina sau đó chỉ về ba ở bảng đấu này. Nhưng với ba điểm, Maradona và đồng đội vẫn may mắn lọt vào vòng trong với tư cách đội thứ ba có thành tích tốt nhất. Argentina sau đó đi tới trận chung kết và chỉ chịu dùng bước trước Tây Đức của những Rudi Voeller, Juergen Kohler, Klinsmann...
Sau giải đấu này, Argentina dường như rất có duyên với các "bảng tử thần" khi có thêm hai lần khác rơi vào những nhóm chết chóc. Năm 2002, trên đất Nhật Bản - Hàn Quốc, dù có Batistuta, Crespo, Ortega và một dàn sao hùng hậu khác, họ vẫn khóc hận tại bảng F, nơi Argentina chỉ về ba, kém hai đội xếp trên là Thụy Điển và Anh.

Argentina năm 2002 của Ortega (số 10) là điển hình cho bi kịch của những ông lớn không may rơi vào bảng tử thần ở World Cup và sa cơ.
Đến World Cup 2006 trên đất Đức, Argentina lại lọt vào bảng tử thần với Hà Lan, Bờ Biển Ngà và Serbia & Montenegro. Nhưng khá hơn bốn năm về trước, lần này, Argentina lần lượt hạ Bờ Biển Ngà 2-1, hủy diệt Serbia & Montenegro 6-0 trước khi cầm hòa Hà Lan 0-0 để cán đích nhất bảng.
Trong tất cả những ông lớn rơi vào bảng đấu tử thần ở vòng chung kết World Cup, chỉ có hai đội thành công và đoạt chức vô địch. Đó là Argentina năm 1978, Brazil các năm 1958 và 1970.
Với các trường hợp hiếm hoi này, việc khởi đầu bằng bảng đấu khó khăn trở thành động lực to lớn, giúp họ cố gắng và tích lũy thêm sự tự tin để lớn mạnh qua từng giai đoạn rồi đi đến ngôi cao nhất.
Đây có lẽ cũng là điều mà Anh, Italy và Uruguay - ba đội rơi vào bảng D tử thần của World Cup 2014 cần học hỏi - khi hành quân sang Brazil bắt đầu chiến dịch chinh phục Cup Vàng hè tới.

Truờng trung học tại trung tâm Sunshine có nhiều học sinh gốc Việt theo học và thành công nhất
