Và em chọn rời đi

03:10' 15-04-2025
Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.


    Em từng là của tôi.

    Tôi còn nhớ như in những ngày chúng ta nắm tay nhau bước qua cánh đồng xanh, em cười khúc khích trong chiếc áo bà ba đơn giản mà dịu dàng đến nao lòng. Khi ấy, tôi đã nghĩ, dù cả thế giới có đổi thay, em vẫn sẽ mãi là em, một người con gái trong trẻo, hồn nhiên, chỉ thuộc về riêng tôi.

    Nhưng rồi một ngày, em vứt bỏ cái manh áo ấy.

    Em khoác lên mình những bộ váy sặc sỡ, gương mặt trét đầy lớp phấn hồng thơm đỏ. Đôi môi từng thì thầm lời yêu giờ đây tỏa ra mùi son lạ lẫm. Tôi nhìn em lạc lõng giữa ánh đèn rực rỡ, giữa những bản nhạc cuồng loạn của những đêm dài không ngủ. Em nhảy múa, em cười, em ôm ấp những gã đàn ông xa lạ—những kẻ không biết gì về em, không hiểu được em như tôi đã từng.

    Tôi muốn hỏi em: Có khi nào, giữa những vòng tay lạ, em nhớ đến tôi không? Có khi nào em chợt giật mình giữa cơn say, nhận ra rằng nơi em thuộc về không phải là những căn phòng ngột ngạt mùi nước hoa xa xỉ, mà là vòng tay tôi—vòng tay từng ôm em thật chặt trong những ngày gió lạnh?

    Nhưng tôi không hỏi. Tôi chỉ đứng từ xa, lặng lẽ nhìn em đổi thay, lặng lẽ để trái tim mình vỡ vụn từng chút một. Bởi vì tôi biết, dù có níu kéo đến đâu, thì em cũng đã không còn là em của ngày xưa, em đã không còn là của tôi nữa.

    Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

    Tôi tự hỏi, kể từ khi nào chúng ta đã dần xa nhau? Là từ ngày em bắt đầu chú ý đến những thứ lấp lánh xa hoa mà tôi không thể mang lại? Hay là từ lúc em nhận ra rằng thế giới ngoài kia rộng lớn hơn một cánh đồng xanh và một người đàn ông chỉ biết yêu em bằng cả trái tim? Tôi đã từng là tất cả đối với em. Giờ đây, tôi chỉ là một cái tên mờ nhạt trong những ký ức cũ kỹ mà em chẳng còn buồn nhớ lại.

    Tôi đã từng nghĩ sẽ níu kéo em. Đã có lúc tôi muốn chạy đến, nắm lấy đôi bàn tay gầy guộc mà tôi từng nâng niu, muốn nhìn sâu vào đôi mắt đã nhuốm màu phấn son ấy mà hỏi rằng: “Em có hạnh phúc không?”

    Nhưng tôi biết câu trả lời. Những nụ cười của em, những tiếng cười giòn tan giữa đám đông, những điệu nhảy cuồng loạn giữa ánh đèn rực rỡ—tất cả đều như một tấm màn che phủ, che giấu đi một sự thật mà có lẽ ngay cả em cũng không dám đối diện. Em đã thay đổi, nhưng liệu em có thực sự hạnh phúc? Hay em chỉ đang cố chạy trốn khỏi chính mình, khỏi quá khứ, khỏi những ngày tháng cũ đã từng thuộc về tôi?

    Tôi từng yêu em bằng cả trái tim, từng tin rằng mình có thể bảo vệ em khỏi những cám dỗ của cuộc đời. Nhưng có lẽ tôi đã sai. Người ta chỉ có thể bảo vệ những ai muốn được bảo vệ, chỉ có thể giữ lại những thứ chưa muốn rời đi.

    Và em—em đã chọn rời đi.

    Dù có đứng bao lâu dưới cơn mưa của những ký ức, tôi cũng không thể giữ được em nữa. Đêm nay, giữa thành phố đông đúc nhưng lạnh lẽo, tôi lại một lần nữa thấy em trong bộ váy lộng lẫy, đứng dưới ánh đèn mờ ảo, cười nói với một người đàn ông xa lạ. Em không nhìn tôi, có lẽ cũng chẳng còn nhớ tôi là ai. Tôi lặng lẽ quay lưng, bước đi giữa dòng người tấp nập. Có lẽ đã đến lúc tôi học cách quên em.



    Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về ?
Asian Foodstore Braybrook Vùng: Braybrook. Phone: 0432 575 628
Xem thêm

Article sourced from BLOGRADIO.

Original source can be found here: https://blogradio.vn/hoc-cach-quen-em-nw248331.html


Để lại Tên và mobile, chúng tôi sẽ tìm cho bạn những nhà cung cấp dịch vụ tốt nhất.

TÌM DỊCH VỤ