-
Anh cũng có những ngày như thế phải không anh?
Nhuộm cánh tương tư thả vào chiều lộng gió
Tình ai lạc lối, bỏ trong chiều?
Em cũng tìm cho mình như thế một chữ "phiêu"
Bằng đôi mắt tương tư tím chiều thương nhớ
Nỗi cô đơn có làm anh lo sợ
Nhớ một người không nên nhớ, không anh?
"Không", "có", "có", "không"- trăng khuyết chẳng tròn vành
Lời thoảng gió bay chòng chành cơn mộng vỡ
Yêu là chết hay đơn thuần chữ "nợ"
Anh- mơ hồ trong nỗi nhớ không tên
Anh có bao giờ lạc lối những triền miên
Có bóng em - thoáng trong miền thương nhớ
Yêu thương mong manh như người đi phiên chợ
Em bỏ về rồi, chợ bỗng hóa như không!


