Thấy vợ trang điểm đẹp đẽ đi làm mỗi đêm, tôi nghi ngờ theo dõi rồi sững sờ khi thấy em hốt rác bên đường
Tôi từng là niềm hãnh diện của cả gia đình. Mới hơn 30 tuổi, tôi đã giữ vị trí phó giám đốc công ty thương mại và thường xuyên kí kết hợp đồng với các công ty nước ngoài. Mức lương của tôi rất cao. Nhờ tôi, bố mẹ tôi được sống sung sướng. Tôi còn giúp các anh chị mình có việc làm ổn định và cho họ rất nhiều tiền.
Vì thế, khi tôi nói sẽ cưới Ngọc làm vợ, ai cũng phản đối. Mẹ tôi phản đối gay gắt nhất. Bởi Ngọc chỉ là nhân viên văn phòng, lương thấp, nhà cửa cũng trung bình và không xứng với tôi. Nhưng tôi bất chấp ngăn cản của mẹ, bởi tôi rất yêu Ngọc. Em là một cô gái tốt. Chưa bao giờ em đòi hỏi ở tôi bất cứ thứ gì đắt tiền. Tôi dẫn em đi ăn ở những nhà hàng cao cấp, em cũng không đi. Ngược lại, em thích đến những hàng quán bên đường hoặc đi dạo trong công viên với ly cà phê là đủ.
Mẹ tôi không thích Ngọc nên ra sức hành hạ em. Bà bắt em nghỉ làm, ở nhà nấu ăn, dọn dẹp và chăm sóc thú cưng. Thương vợ, tôi muốn giúp em nhưng em không cho vì sợ bị mẹ chồng ghét thêm. Bữa cơm nào, mẹ tôi cũng nói mấy câu đại loại như vợ tôi là đũa mốc mà đòi chòi mâm son. Thấy Ngọc buồn, cúi mặt ăn mà mắt đỏ hoe, tôi bực mình, gắt gỏng mẹ mới chịu im lặng.
Bất chấp can ngăn, tôi vẫn quyết cưới Ngọc vì yêu em. (Ảnh minh họa)
Công ty tôi có vốn đầu tư nước ngoài, chủ công ty cũng là người nước ngoài. Vào một ngày xấu trời cách đây một năm, tôi nhận được tin dữ. Tổng giám đốc công ty tôi đã bỏ sang nước ngoài ở hẳn, để lại cho tôi một số nợ khổng lồ cùng lương tháng của mấy trăm công nhân viên.
Tôi gần như phát điên lên và tìm mọi cách liên lạc với ông ta nhưng không thành công. Trong một đêm, tôi mất trắng tất cả. Tôi buộc phải bán tháo bán lỗ cổ phần công ty, rồi vay mượn ngân hàng, bán cả căn nhà đang ở, mấy mảnh đất đã mua lẫn xe ô tô để trả nợ. Cay đắng hơn, khi tôi hỏi vay tiền chính anh chị ruột thịt, họ lại từ chối cho mượn. Mẹ tôi cũng chuyển sang ở với một người chị khi thấy tôi đổ nợ.
Chỉ có vợ tôi luôn đồng hành cùng tôi. Em bán hết vàng cưới, rút hết tiền tiết kiệm bấy lâu rồi vay mượn gia đình, bạn bè đưa tôi trả lương cho nhân viên. Chúng tôi buộc phải ra ngoài ở trọ.
Khi tôi thất thế, thất nghiệp, mọi người đều quay lưng, chỉ có vợ ở bên cạnh đồng hành. (Ảnh minh họa)
Trong thời gian thất nghiệp này, Ngọc lại thông báo kiếm được việc làm mới. Thế là tối nào, em cũng trang điểm đẹp đẽ, cẩn thận, mặc váy đi làm. Tôi hỏi, em nói em làm công việc đàng hoàng lại nhàn nhã nên tôi đừng lo lắng. Nhưng em càng nói thế, tôi càng nghi ngờ. Đặc biệt là khi em đi làm tới tận nửa đêm mới về. Tôi quyết định theo dõi vợ để xem em làm gì? Vì sao lại đi làm vào ban đêm thôi?
Tôi thuê xe grab chở đi để vợ không nghi ngờ. Em đến một khu chung cư cũ rồi biến mất. Tôi ngồi trong một quán cà phê lề đường để đợi em. Một lúc sau, vợ tôi đi ra, dù đã ăn mặc khác, bịt khẩu trang kín mặt nhưng tôi vẫn nhận ra em. Đau lòng hơn, vợ tôi đang mặc bộ quần áo của công nhân quét rác và đẩy một cái xe rác to đùng lủi thủi vừa quét và hốt rác bên đường. Tôi phải cố kiềm chế để không rơi nước mắt nhưng vẫn cảm nhận được mắt mình cay xè.
Tôi thất thế, thất nghiệp. Anh chị em, thậm chí cha mẹ cũng quay lưng. Đến cuối cùng, lại chỉ có vợ tôi đứng ra cùng tôi gánh vác. Có lẽ sợ tôi buồn và bị mất mặt với bạn bè vì dù sao tôi cũng từng là giám đốc nên em không nói cho tôi biết em làm công nhân vệ sinh. Mà em càng làm vậy, tôi càng đau lòng hơn. Tôi thất thểu quay về phòng trọ, tâm trí rối ren. Giờ tôi phải làm gì để giúp vợ và cải thiện tình hình hiện tại đây?
Article sourced from AFAMILY.
Original source can be found here: http://afamily.vn/dem-nao-vo-cung-trang-diem-dep-de-di-lam-toi-nghi-ngo-theo-doi-roi-sung-so-khi-thay-em-dang-oan-minh-day-xe-rac-20190801133557657.chn