Thấy người ăn xin nằm co ro trên vỉa hè, tôi đến gần thì giật mình chết đứng khi nhìn rõ khuôn mặt ông
Bố mẹ chỉ có 2 đứa con, là tôi và anh trai. Anh hơn tôi 3 tuổi nhưng thực sự thì tính cách không chín chắn trưởng thành như tôi. Anh lấy vợ hơn anh 2 tuổi, chị dâu là người khá khó tính. May mà hồi chưa lấy chồng, tôi cũng ở trọ trong thành phố cho tiện đi làm nên không va chạm nhiều với chị.
Hôm nay tôi trở về nhà sau chuyến công tác kéo dài 2 tuần. Xuống sân bay đã là 11 giờ đêm, tôi gọi taxi về. Dọc đường đi, tôi và anh tài xế có nói chuyện với nhau một chút cho đỡ buồn ngủ. Đúng lúc này, anh tài xế nhìn thấy một ông lão đang cuộn lại tấm áo khoác rồi nằm xuống vỉa hè. Anh chỉ cho tôi thấy rồi nói: "Trời lạnh thế này không biết ông cụ có ngủ được không?".
Tôi hỏi thì anh bảo 1 tuần nay chạy xe ngày nào cũng gặp ông cụ. Không biết con cái đi đâu làm gì mà để ông cụ phải lang thang khắp nơi bới rác xin ăn. Đêm đến thì lại về vỉa hè này ngủ.
Tôi không dám tin vào mắt mình, lắp bắp mãi chẳng nói ra được một từ nào. (Ảnh minh họa)
Tôi nhìn qua thì chỉ thấy một bóng hình gầy gò, thương tình nên tôi bảo anh dừng xe, tôi cho ông cụ mấy đồng. Đến lúc xuống xe lại gần thì tôi thấy người đàn ông này sao quen quen. Tôi vừa cất tiếng chào thì ông cụ quay lại, và mọi người biết gì không? Người đó không phải ai khác, chính là bố tôi.
Tôi bất ngờ đến mức như người chết đứng. Tôi không dám tin vào mắt mình, lắp bắp mãi chẳng nói ra được một từ nào thì người đàn ông ấy đã hỏi: "Minh hả con?". Đến lúc này tôi bật khóc, ôm chầm lấy tay ông hỏi sao ông ở đây?
Anh tài xế cũng bất ngờ, bảo tôi đưa ông lên xe cho ấm. Sau giây phút gặp lại bất ngờ, bố tôi mới kể rõ. Ông bị vợ chồng anh trai tôi đuổi ra khỏi nhà vì chuyện đất đai. Chị dâu tôi muốn bán mảnh vườn để lấy tiền xây nhà mới cho bằng bạn bằng bè. Nhưng bố tôi không chịu vì mảnh vườn đó là của tổ tiên để lại, trên đó vẫn còn 2 cây xoài một cây mít gần trăm năm tuổi từ thời ông nội tôi trồng.
Không thể để anh chị đuổi bố đi như thế được, nhưng tôi có tư cách gì để nói anh chị? (Ảnh minh họa)
Không bắt ép được bố tôi bán đất nên anh chị đuổi bố ra khỏi nhà. Còn mẹ tôi giờ cũng đang khổ sở vì bị anh chị mắng mỏ mỗi ngày. Mẹ muốn bỏ đi theo bố nhưng bố bảo mẹ ở lại vì bà yếu hơn ông, không lên thành phố được, trên đường lỡ xảy ra chuyện gì thì lại khổ.
Bố tôi đi bộ 2 ngày mới tới đây, rồi cứ lang thang xin ăn kiếm sống. May mà lần này gặp tôi. Tôi vừa nghe vừa khóc nức nở. Anh tài xế cũng bực bội bảo không thể tin được trên đời có loại con cái như thế.
Tôi thuê một phòng khách sạn cho bố vì tôi đang sống ở nhà chồng, tôi không muốn để bố mẹ chồng biết chuyện xấu của gia đình ở quê, cũng tránh bố tôi cảm thấy mất hết mặt mũi trước thông gia. Giờ tôi đang bàn với chồng xem nên làm thế nào? Không thể để anh chị đuổi bố đi như thế được, nhưng tôi có tư cách gì để nói anh chị? Mong mọi người cho tôi đôi lời tư vấn để giúp bố mẹ tôi thoát khỏi cảnh này.
Article sourced from AFAMILY.
Original source can be found here: http://afamily.vn/thay-mot-nguoi-an-xin-nam-co-ro-tren-via-he-toi-xuong-xe-dinh-cho-ong-vai-dong-thi-giat-minh-chet-dung-khi-nhin-ro-khuon-mat-ong-va-cang-te-tai-hon-khi-nghe-su-viec-sau-do-20191209120911639.chn