Sydney: Kỳ án cánh tay bí ẩn trong hàm cá mập ở thủy cung
Hình xăm võ sĩ quyền anh trên cánh tay. Ảnh: Murder Most Foul
Năm 1935, ở Sydney, cá mập là "kẻ thù số một của công chúng", vì vào cuối tháng 2 và đầu tháng 3 cùng năm, ba thanh niên đã bị cá mập sát hại tại các bãi biển New South Wales.
Những "thợ săn" cá mập đã được treo nhiều khoản tiền thưởng để giải cứu các bãi biển của Sydney khỏi mối đe dọa này.
Ngày 17/4/1935, một trong các "thợ săn" cá mập này đã câu được một con nhỏ ngoài khơi Coogee. Nhưng ngay sau đó, nó bị một con cá mập hổ dài 4 mét, nặng hơn một tấn nuốt trọn.
Nhưng thay vì giết và giao nộp con cá này cho chính quyền để đổi lấy tiền thưởng, ngư dân này đã đưa con cá mập lớn đến Thủy cung Coogee, biến nó thành "ngôi sao" của điểm tham quan. Cư dân tò mò bắt đầu đổ xô đến xem con quái vật biển cả, được "chế ngự" trong bàn tay con người và ngoan ngoãn bơi trong hồ nhân tạo dài 25 m.
Trong nhiều ngày, con cá mập có vẻ khá năng động và có một sự thèm ăn vô độ, nhưng đến ngày thứ tám ở "nhà mới", 25/4, nó bắt đầu hành động kỳ lạ: có vẻ ốm, di chuyển chậm chạp và dường như mất phương hướng. Sau đó, đột nhiên có một sự náo động lớn trong hồ bơi và trong khi khán giả theo dõi, con cá mập đã nôn ra một cánh tay.
Cư dân Coogee lập tức cho rằng con cá mập chính là thủ phạm, nhưng các nhà điều tra đã kịp minh oan cho nó ngay chiều hôm đó: cánh tay người đứt rời rất gọn gàng, cho thấy không bị cá mập cắn đứt mà bị cắt ra khỏi cơ thể bằng dao hoặc dụng cụ sắc nhọn khác, chứ không phải bằng phẫu thuật.
Trọng tâm của cuộc điều tra chuyển hướng sang vụ án giết người. Có một đoạn dây thừng buộc quanh cổ tay. Các thám tử cố gắng lấy dấu vân tay với hy vọng xác định danh tính nạn nhân.
Dịch dạ dày của cá mập có tính axit cao, nhưng pháp y ước tính rằng cánh tay có thể đã ở trong dạ dày của cá mập 8-18 ngày. Tuy nhiên, cánh tay đã ở trong tình trạng tốt đến mức vẫn còn nhìn rõ hình xăm trên cẳng tay: Võ sĩ đang tạo dáng để chiến đấu.
Chỉ có hai người ở Sydney và các vùng lân cận được phát hiện có hình xăm đặc biệt như vậy. Một người trong số họ vẫn còn sống, trong khi người thứ hai, theo vợ và anh trai anh ta thì lần cuối cùng được nhìn thấy là vài tuần trước, có hình xăm chính xác của một võ sĩ quyền anh trên cánh tay trái. Dấu vân tay của anh ta cũng trùng với cánh tay trong dạ dày con cá mập.
Người đàn ông đó 45 tuổi tên James Smith. Sau sự nghiệp quyền anh thất bại, anh ta chuyển sang bất kỳ công việc nào có thể để kiếm sống và không phải là người hoàn toàn xa lạ với cảnh sát. Anh ta gặp một số rắc rối với pháp luật nhưng không có tội gì nghiêm trọng.
Cuộc điều tra của cảnh sát phát hiện ra rằng Smith lần cuối được nhìn thấy đang uống rượu với người bạn lâu năm của mình, Patrick Brady, tại khách sạn Cecil ở Cronulla hôm 7/4, tức 10 ngày trước khi con cá mập được đưa về thủy cung. Brady chuyên làm giả giấy tờ, cũng rất "nổi tiếng" với pháp luật.
Sau khi ăn uống chơi bời, Smith và Brady đã trở về ngôi nhà nhỏ do Brady thuê trên bờ vịnh Gunnamatta. Brady đã rời đi một mình vào ngày hôm sau. Chủ nhà cho biết khi đến kiểm tra ngôi nhà vào sáng sớm, ông không thấy ai, một tấm nệm hoàn toàn mới trên giường, tường ướt và một chiếc thuyền chèo đã được cọ rửa sạch sẽ.
Có chuyện gì đó đã xảy ra, và ai đó đã dọn dẹp sạch sẽ nơi này. Mọi bằng chứng đều hướng về Brady và ngôi nhà nhỏ, theo cảnh sát thì đây là nơi có nhiều khả năng nhất mà Smith đã bị sát hại.
Một mắt xích quan trọng đối với cảnh sát trong cuộc điều tra của họ là thông tin họ nhận được từ một tài xế taxi ở gần nhà. Vào buổi sáng đó, Brady đã gọi taxi và yêu cầu được đưa đến Bờ Bắc Sydney.
Theo lời tài xế, Brady có vẻ rất lo lắng và muốn đến đó càng nhanh càng tốt. Theo yêu cầu, chiếc taxi dừng lại bên ngoài một ngôi nhà, hóa ra là nhà của doanh nhân đóng tàu nổi tiếng địa phương, ông Reginald Holmes.
Patrick Brady. Ảnh: Dictionary of Sydney
Holmes là thành viên được kính trọng trong cộng đồng, một người đàn ông của gia đình, hào phóng với mọi hoạt động quyên góp địa phương.
Song với cảnh sát Sydney, Holmes thực chất là một nhân vật mờ ám, sử dụng việc kinh doanh thành công của mình làm bình phong cho một số hoạt động bất hợp pháp. Với những chiếc tàu cao tốc của mình, ông đã vận chuyển ma túy từ các con tàu đi qua cảng Sydney để bán trong thành phố. Ông cũng được biết đến với việc làm giả và lừa đảo bảo hiểm.
Cách đó không lâu, Holmes đã xây dựng một số căn hộ hạng sang. Sau khi chúng được bảo hiểm với số tiền lớn, thì đột nhiên chúng bốc cháy. Một vài chiếc du thuyền của ông cũng được bảo hiểm rất nhiều, và chúng đã bốc cháy hoặc chìm xuống đáy đại dương.
Cảnh sát tin rằng Holmes đã sử dụng thuyền của mình để lấy cocaine và heroin cho mafia và bảo hiểm lợi nhuận của mình bằng cách tiêu hủy mọi bằng chứng.
Theo điều tra của cảnh sát, Brady và Smith là hai trong số các "tay sai" của ông ta. Holmes đã thuê Smith bí mật đánh chìm du thuyền của mình để yêu cầu tiền bảo hiểm kếch xù. Nhưng Smith đã làm đơn tố cáo nặc danh đến cảnh sát và bắt đầu tống tiền Holmes.
Brady và Holmes bị đưa đến đồn cảnh sát trung tâm để thẩm vấn nhưng phủ nhận liên quan vụ án. Brady xác nhận rằng anh ta đã ở cùng Smith đêm đó và đã thuê ngôi nhà gỗ nhưng đã để lại Smith say xỉn ở đó và bắt taxi đến nhà Holmes vì có việc cần bàn.
Trong khi Holmes phủ nhận quen biết Smith hay Brady. Cảnh sát biết Holmes có liên quan, nhưng tại thời điểm này, họ phải thả ông ta ra. Song lấy cớ Brady đang bị điều tra tội làm giả giấy tờ, cảnh sát tiếp tục giữ Brady lại đồn. Họ cần một lời thú tội.
Cảnh sát mất thêm sáu giờ thẩm vấn mệt mỏi để bắt Brady ta thú nhận điều mà họ đã nghi ngờ: Reginald Holmes là kẻ chủ mưu đằng sau vụ án này.
Holmes dù được thả, hẳn đã nghe ngóng được cảnh sát đang "để mắt" đến mình. Bởi khi các nhà điều tra đến nhà ông ta vào ngày 20/5, Holmes đã kịp lên một chiếc thuyền cao tốc giữa bến cảng Sydney. Sau khi nốc cạn chai rượu mạnh, Holmes lao con thuyền ra khơi và bất ngờ rút súng lục, bắn vào đầu mình, ngã xuống biển.
Trong giây lát, vụ án tưởng chừng như đã đi vào ngõ cụt nhưng thật kỳ diệu Holmes đã sống sót.
Viên đạn khiến ông ta bị thương ở trán nhưng không tử vong. Một sợi dây thừng đã quấn quanh cổ tay của ông ta khi ông ta rơi xuống nước, giúp Holmes không bị chết đuối.
Ông ta bị chỉ sặc nước, tự bò trở lại tàu. Cảnh sát đường thủy đã được cảnh báo về những diễn biến này, và trong bốn giờ đã bắt được Holmes sau cuộc rượt đuổi kịch tính thu hút người dân đứng xem đông nghịt dọc cảng.
Holmes đưa ra phiên bản của mình về vụ án: Brady sát hại, vứt hầu hết các bộ phận cơ thể nạn nhân xuống biển nhưng vẫn giữ cánh tay để đe dọa tống tiền Holmes.
Holmes khai Brady đã mang cánh tay của Smith đến nhà Holmes và cảnh báo ông sẽ là người tiếp theo nếu không trả một khoản tiền hậu hĩnh. Holmes tuyên bố đã hoảng sợ và vứt cánh tay bằng cách ném nó xuống nước, nơi con cá mập hổ đã nuốt trọn nó.
Bất kể câu chuyện này có đúng đến đâu, các nhà điều tra đã kết luận rằng cánh tay có khả năng đã bị con cá nuốt sau khi bị vứt xuống đại dương.
Cá mập hổ có đường tiêu hóa chậm, và cánh tay có thể đã nằm trong dạ dày của con vật trong vòng 18 ngày trước khi được phát hiện. Thậm chí có khả năng cánh tay đã nằm bên trong con cá mập nhỏ cắn câu đầu tiên.
Holmes đồng ý làm nhân chứng chống lại Brady.
Reginald Holmes. Ảnh: Murder Most Foul
Nhưng vào lúc 1h20 sáng 12/6, thi thể của Holmes được tìm thấy nằm gục trên vô lăng xe của mình, tại một bến tàu vắng vẻ. Cảnh sát tìm thấy Holmes trong xe với ba lỗ đạn trên ngực, để lại một hợp đồng bảo hiểm nhân thọ đáng kể cho vợ con.
Hợp đồng bảo hiểm sẽ bị vô hiệu nếu ông ta chết do tự tử. Vì vậy, cảnh sát cho rằng, với kinh nghiệm trục lợi bảo hiểm cả đời tích lũy được, Holmes đã thuê sát thủ để thực hiện một vụ lừa đảo cuối cùng và để lại tiền bảo hiểm cho gia đình mình.
Với cái chết của nhân chứng mạnh nhất, việc buộc tội Patrick Brady trở thành một vụ án rất yếu. Một cánh tay đứt lìa không thể là bằng chứng của một vụ giết người, vì "biết đâu Smith vẫn còn sống, chỉ là thiếu một cánh tay", bên bào chữa lập luận. Và tòa chấp nhận là điều này rất có khả năng.
Brady vì thế đã được tuyên trắng án, sau phiên tòa kéo dài hai ngày. Ông ta qua đời ở tuổi 76, năm 1965.
Sau này, khi nhân thân của Smith trở nên sáng tỏ, nhiều giả thuyết về hung thủ thực sự của vụ án bắt đầu xuất hiện.
Smith từng là người cung cấp thông tin cho cảnh sát và có lần báo tin cho các nhà điều tra về Eddie Weyman, khiến Weyman ta bị bắt quả tang khi đang trộm ngân hàng. Weyman cũng là một trong những tên tội phạm nguy hiểm nhất ở Sydney vào những năm 1930. Do đó, Weyman có thể mới là hung thủ giết Smith thực sự.
Giả thuyết thứ hai, do Holmes tham gia sâu vào hoạt động buôn bán cocaine béo bở nhưng nguy hiểm, rất có thể đã bị vướng vào "cuộc chiến băng đảng" giành quyền kiểm soát việc phân phối cocaine và mại dâm.
Và có một quy tắc bất thành văn không bao giờ được báo cảnh sát. Vì vậy, với cái chết của cả Smith và Holmes, người vẫn bị cho là dàn dựng ám sát để trục lợi bảo hiểm, đó có thể là cuộc thanh trừng của các ông trùm đối thủ.
Ngay sau khi nhè ra cánh tay của Smith, con cá mập hổ từ Thủy cung Coogee cũng đã bị giết và mổ tử thi với hy vọng tìm ra thêm manh mối cho vụ án. Việc này đã không đem lại kết quả gì, vì trong bụng con cá mập không có thêm bộ phận hoặc đồ vật nào có ích cho việc điều tra.
Thi thể của James Smith không bao giờ được tìm thấy, không ai bị kết án. Vụ án Cánh tay trong hàm cá mập, vẫn là một trong những vụ án giết người bí ẩn ly kỳ nhất ở Australia.
Article sourced from VNEXPRESS.
Original source can be found here: https://vnexpress.net/ky-an-canh-tay-bi-an-mac-trong-ham-ca-map-4800191.html