Rồi con tim sẽ vui trở lại

ảnh minh họa
Nhiều lần em đã hỏi anh về chuyện sẽ đặt tên cho mối quan hệ của chúng mình là gì, nhưng tất cả những gì em nhận được chỉ là âm thanh của sự lặng yên, bất lực và vô vọng cứ hút sâu vào không khí.
Chẳng ai trong hai ta có thể trả lời được câu hỏi ấy, giống như làn sương mờ cứ tưởng rõ ràng chạm vào được thì lại hóa ra vô cùng dễ dàng tan biến ngay trước mắt. Chúng ta vô cùng tổn thương!
Người ta nói tình yêu thì mù quáng, đúng, em đã từng mò mẫn đôi bàn tay trong một khoảng tối để cố gắng tìm ra bàn tay anh, nhưng rồi không thể, anh giấu mình đi kĩ quá!
Người ta nói thời gian có khả năng khiến một người quên đi tất cả. Người ta sai rồi, thời gian có lẽ là liều thuốc quên lãng chỉ phát huy tác dụng với một số người. Còn những người còn lại, nó chỉ ngày ngày khắc một đường tàn nhẫn vào tâm trí . Em nói em chờ nhưng thật ra em đã nói dối. Vì em chẳng còn thanh xuân để mà đợi một người cứ lừa dối và giấu sâu những giọt máu hồng trong tim mình.
Em muốn mình tự do một mình tự tại. Em sống cho người khác đủ một vòng đời người và không hề oán trách, giờ em về thôi, về con đường lạnh lẽo đầy cỏ xám ám bụi buồn sầu khổ.
Mặc đôi má em chảy máu rệu rã, mặc thân mình chẳng đủ vững trước đám gió đông cắn xé từng thớ tim gan. Em chỉ muốn sống mà không để ai cắn dứt, em chỉ muốn thanh thản một mối tình.
Yêu anh, em những tưởng cứ mãi mãi ấm áp như vậy là đủ. Đủ để giữ anh bên em. Đủ để mỗi chúng ta không chông chênh lạc lối đơn độc trên những hành trình của cuộc đời. Hóa ra, tình yêu luôn là một bài học khó. Ngoài chữ “đủ” còn có cả chữ “dư thừa”.
Vậy nên, từ hôm nay, em không trốn tránh mình nhớ về anh nữa. Sẽ không mải mệt với công việc để đầu óc đừng rảnh rang vướng bận về anh nữa. Nếu có nhớ, em sẽ nhớ về những kỷ niệm đẹp của chúng mình và mỉm cười với nó mà lòng nhẹ nhàng, an yên.
Em sẽ tự chữa vết thương lòng cho mình, sẽ lại mở lòng mình tiếp tục bước chân trên con đường tìm kiếm yêu thương . Sau khoảng thời gian đánh mất mình thật dài, thật dài, cũng tới lúc, em cần phải bước tiếp rồi.
Một mình, cũng chỉ là một khoảng thời gian ngắn ngủi nhất định, khi chúng ta chưa tìm được một nửa chính thức của mình thôi. Một mình không có gì là ghê gớm cả, nếu em kịp bắt nhịp, thích ứng và thích nghi và chấp nhận chung sống vui vẻ với nó...
Rồi con tim sẽ vui trở lại.
Cuộc đời vẫn cho vay thêm những sớm mai để chúng ta bắt đầu một cuộc tình mới nếu ta biết dứt bỏ mở toang tấm rèm phía cửa sổ. Tình yêu sẽ lại mỉm cười chỉ khi em biết mỉm cười chân thực với tình yêu.

Trường có truyền thống về các chương trình học thuật, âm nhạc, thể thao và nghệ thuật.
Article sourced from XALUAN.
Original source can be found here: http://xaluan.com/modules.php?name=News&file=article&sid=2436455
