“Phải những ai đã từng đi qua thương nhớ, mới biết cô đơn đáng sợ thế nào
Rất nhiều người bạn tôi, những người thân hữu, họ rất hiểu chuyện, luôn là người chia sẻ với người khác, giúp đỡ người khác, lắng nghe người khác. Bản thân họ là những người quả cảm và mạnh mẽ, nhưng đôi khi tôi thấy họ rất cô đơn. Ở đó và lặng lẽ như những cành hoa trắng, im lặng và đầy rẫy những tổn thương.
Chúng ta đôi khi mặc định họ là những người giỏi nhất, những người luôn cười và hạnh phúc như vẻ ngoài của họ, nhưng không mấy ai hiểu họ đã trải qua những gì, những nụ cười ấy trên môi là vạn lần nước mắt chảy vào trong, không biết cùng ai chia sẻ, không biết cùng ai dãi bày. Họ cũng là con người, cũng biết đớn đau buồn tủi, họ cũng cần được săn sóc và yêu thương. Vậy nên hãy cho đi những gì mà người khác từng tử tế với mình, vì ai cũng cần điều đó cả.
Chúng ta có thể tự lập, nhưng chẳng hề muốn đối mặt với sự cô đơn.
Ai mà muốn cô đơn chứ? Cuộc đời dài rộng được bao nhiểu để người ta dám khước từ cảm giác được hạnh phúc. Nếu có kẻ nào đó dám nói rằng mình không cần được thương yêu, đó chỉ là kẻ dối trá!
Những gã trai trẻ có thể trưởng thành, có thể giỏi giang và mạnh mẽ, nhưng không có ai nếu được chọn lựa lại muốn mình phải đơn độc. Đừng cố gắng phủ nhận điều đó với bản thân mình, hãy thành thực với trái tim và đối mặt với nó. Nỗi buồn hay sự cô đơn sẽ thôi thúc chúng ta cố gắng đến với những điều kì diệu.
“Phải những ai đã từng đi qua thương nhớ. Mới biết cô đơn chưa bao giờ là chọn lựa.”
Article sourced from GUU.
Original source can be found here: https://guu.vn/chung-ta-co-the-kien-cuong-nhung-ai-cung-can-mot-cai-om-am-ap-uix71XAsvHJFf.html