Những nỗi đau tâm hồn làm sao có thể xóa?
Anh ấy im lặng, một ánh mắt cũng không dành cho bạn, quay lưng rời đi như thế bạn không hề tồn tại. Cứ thế, nỗi đau trong tim cứ lớn dần, lớn dần. Những câu mà anh ấy từng nói, những lời mà anh ấy từng hứa lúc mới yêu lần lượt hiện về, rõ mồn một trong tâm trí.
Bạn nhớ rõ cảm xúc ấy, cảm xúc lúc anh ấy ngại ngùng tỏ tình, rồi nở nụ cười hạnh phúc khi nhận được cái gật đầu. Cảm xúc cũng đã từng đưa bạn vào thế giới màu hồng tốt đẹp trong tình yêu, chỉ tiếc, hạnh phúc đến nhưng không thể ở lại lâu hơn.
Em nhớ anh từng nói sẽ mang đến cho em những điều ngọt ngào nhất, sẽ không để em phải rơi một giọt nước mắt, ngoại trừ những giọt nước mắt của hạnh phúc. Nhưng rồi, những gì anh mang đến lại toàn là những vết thương, trên mi mắt em không hề có một giọt lệ nào, nhưng trong thâm tâm lại chứa đựng những điều chua chát nhất.
Lúc mới yêu nhau, anh luôn cho em thấy sự quan tâm từ những cử chỉ chăm sóc thật dịu dàng. Chỉ cần em nhíu mày cũng đủ làm anh cuống quýt, sợ em không vui, sợ em có điều gì đó ấm ức.
Anh sẵn sàng lao đến bên em, mỗi khi em nói em cần anh. Sẵn sàng cùng em đi đến, những nơi mà em thích, sẵn sàng ở bên cạnh nghe em huyên thuyên hàng giờ. Vậy mà, chính lúc này đây, lúc em nói em cần anh, anh bảo rằng anh bận.
Anh thực sự rất bận, anh bận vì công việc quá nhiều, vì cố gắng lo cho tương lai hai đứa sau này, cũng chính là vì em. Vâng, em hiểu chứ, em cũng từng tin rằng anh rất bận, cho đến khi em tận mắt nhìn thấy anh đi cùng cô gái ấy.
Cô ấy trạc tuổi em thôi, cũng xinh xắn, đáng yêu nhưng điều em quan tâm lúc này, không phải những thứ đó, mà là cử chỉ của anh dành cho cô ấy. Anh nhẹ nhàng vuốt khẽ mái tóc khi cô ấy tựa đầu vào vai, siết chặt tay nhìn nhau cười thật hạnh phúc.
Em không biết làm thế nào, không biết phải phản ứng ra sao trước hai người, một người em đã và đang yêu rất sâu đậm, còn một người em không biết nên gọi là gì đây. Nếu gọi cô ấy là người yêu anh vậy thì em là gì? Vậy thật ra giữa em và cô ấy thì ai mới là kẻ thứ ba? Em chơi vơi trong dòng suy nghĩ không hồi kết, anh à.
Anh và em ngồi cạnh nhau cách cô ấy không xa, anh im lặng, không một lời giải thích. Cho đến khi em hỏi giữa em và cô ấy anh chọn ai, thì anh chỉ đáp rằng “Anh xin lỗi” thay cho tất cả.
Anh lặng lẽ rời đi, không một để lộ một chút tiếc nuối, cũng không quay lại nhìn em lấy một lần, đến bên cô ấy. Em tự hỏi, phải chăng mọi sự tổn thương trên đời này, đều có thể bù đắp chỉ bằng một câu xin lỗi?
Xin lỗi có thể bù đắp những tháng ngày thanh xuân em dành trọn cho anh? Xin lỗi có thể mang em trở về khoảng thời gian chưa có anh tồn tại? Xin lỗi có đủ trả cho những tổn thương mà anh gây ra? Không anh à.
Tất cả mọi thứ trên đời, chúng ta đều có thể bù đắp, đều có thể thay đổi, duy chỉ có cảm xúc và tình cảm con người là không thể. Những hồi ức tốt đẹp, có thể xóa nhòa theo thời gian, nhưng những nỗi đau trong tâm hồn làm sao có thể xóa được?
Lúc còn yêu thì một cái khẽ nhíu mày cũng làm cho đối phương xao động. Đến lúc hết yêu, thì dù chuyện gì xảy ra họ cũng chẳng bận tâm.
Các cô gái à! Hãy yêu nhưng đừng cố chấp tin vào những lời hứa, bởi những lời hứa, thật ra cũng chỉ là lời nói mà thôi. Không thể bắt buộc bất kỳ người nào phải thực hiện cho bằng được cả.
Article sourced from BLOGRADIO.
Original source can be found here: https://blogradio.vn/nhung-noi-dau-lam-sao-em-co-the-xoa-nw229815.html