Người yêu cũ hay người lạ từng quen?
Người lạ từng quen.
Đã từng là người lạ, đã từng quen nhau, đã từng cùng nhau trò chuyện thâu đêm, đã từng cùng nhau chia sẻ mọi niềm vui, nỗi buồn. Đã từng kể cho nhau nghe mọi chuyện dù là nhỏ nhất, đã từng đợi để nói cho nhau nghe mọi việc từng làm, tranh thủ gởi cho nhau tấm ảnh trong vội vàng, báo cho nhau nghe những việc đang làm. Đã từng chờ nhau sau khi xong việc để nói lời chúc ngủ ngon, đã từng mong ngóng đến sáng để nói lời chào buổi sáng, chúc nhau ngày mới vui vẻ. Đã từng làm tất cả mọi việc vì nhau. Tất cả là giờ đây là đã từng. Bao yêu thương, hứa hẹn, quan tâm tất cả giờ đây gói gọn vào hai chữ đã từng. Rồi sau bao nhiêu yêu thương chúng ta lại là người đã từng quen, đã từng yêu.
Cuộc đời mỗi người rồi ai cũng sẽ chọn cho mình một lối đi riêng. Lối đi của anh mãi mãi không em.
Hôm nay đây, bất giác em lại nhớ anh. Dãy số ấy em đã thuộc lòng từ lâu, ghi nhớ rất sâu. Bao lần bấm máy nhưng đổi lại chỉ là những tiếng tút tút trong vô vọng. Em biết em chẳng thể gọi được cho anh nữa rồi, chẳng qua là em muốn thử vận may của mình. Em biết đã từ rất lâu anh đã không còn muốn nhận cuộc gọi từ em. Nên bao lần vẫn vậy, từng tiếng tút tút như xoáy sâu vào tim em. Anh ghét em đến vậy sao, anh không còn nhớ em nữa sao. Nghe mà đau lòng quá anh à. Người đã từng cùng em trò chuyện, kể cho nhau nghe bao điều, những câu chuyện không đầu không cuối ấy, người cùng em đi qua những tháng ngày chênh vênh ấy. Giờ anh nơi đâu. Có bao giờ anh ngước lên bàu trời và tự hỏi cô ấy có còn nhớ mình không anh? Em thì đã hàng vạn lần như vậy anh à. Nhiều đến nỗi những vì sao trên trời kia nói với em rằng có đáng hay không, sao ngốc quá vậy. Sao em cứ mãi nhớ về một người mà từ lâu người ta đã không còn nhớ em là ai.
Em đau, thật sự rất đau. Con tim này đã từng yêu anh, từng nhớ về anh bao nhiêu thì giờ lại hận anh bấy nhiêu. Em hận anh vì quá lí trí, em hận anh vì anh quá vô tình, vô tình với người từng thương anh đến đau lòng. Nếu có thể em chỉ ước một lần được trở lại nơi ấy. Nơi ngày xưa em có anh, chỉ một lần thôi, một lần để em thỏa nỗi nhớ nhung trong em, một lần để em được nhìn thấy anh.
Không biết bao nhiêu lần em mong mình sẽ vô tình gặp lại anh. Em đã tưởng tượng ra biết bao nhiêu viễn cảnh. Anh sẽ đứng đó nhìn em, còn em thì không cười, không hỏi thăm hay quan tâm anh. Mà em sẽ im lặng bước qua anh như chưa từng quen. Để thỏa niềm kiêu hãnh trong em. Để thỏa nỗi uất hận em dành cho anh.
Sẽ chẳng ai muốn nhớ hoài về quá khứ, nhưng sao lòng em vẫn thấy chông chênh quá. Trái đất hình tròn mà sao mãi em chẳng gặp lại anh. Người ta nói nếu hai người là của nhau thì đi một vòng cũng sẽ quay về bên nhau, có lẽ em và anh mãi chẳng phải là của nhau. Nếu có gặp lại chắc có lẽ cũng như người xa lạ phải không anh?
Hôm nay đây khi ngồi nhớ lại mọi thứ, em bỗng thấy lòng chông chênh lạ thường. Hệt như những ngày anh bận không đến cùng em của trước đây. Bao kỉ niệm vẫn nguyên vẹn. Ngày còn bên nhau, anh hứa bao điều. Thì giờ đây những lời hứa đó như hàng ngàn vết dao đâm vào trái tim em.
Sau bao nhiêu tháng ngày bên nhau nồng ấm, sau bao nhiêu yêu thương từng trao. Vậy mà giờ đây anh để lại em một mình vật vã trong nỗi nhớ anh. Thật lòng mà nói em vẫn rất nhớ anh, dù bao nhiêu lâu đi chăng nữa em vẫn mãi nhớ về anh. Bao lần tự nhủ, hãy quên anh đi, đừng nhớ người ta nữa, giờ đây người ta đã có cho mình hạnh phúc mới rồi. Ngàn lần dặn lòng như vậy. Nhưng sao con tim vẫn mãi không làm được.
Em trách em dại khờ, tin người quá vội vàng, rồi mãi day dứt trong cái tình yêu cũ kĩ kia. Người ta từng nói, làm sao có thể quên người mà mình từng yêu, nếu có quên thì đó chẳng phải là tình yêu. Sau bao nhiêu ngày xa cách, hôm nay lòng em lại dâng trào nỗi nhớ.
Anh biết không hôm nay em đã gặp bạn anh đấy. Anh ấy vẫn nhớ em. Em rất vui, anh biết vì sao không ạ là vì em nghĩ anh ấy nhớ em có nghĩa là anh vẫn còn nhớ về em, đúng không anh? Chỉ vậy thôi nhưng sao trái tim em lại lỗi nhịp anh à. Có phải em đã quá trẻ con không anh. Trò chuyện với nhau, nói với nhau nhiều thứ. Mà sao có một câu về anh em cũng không đủ dũng khí để hỏi. Lời thăm hỏi bình thường em cũng không cất nên lời. Em sợ những yêu thương ngày xưa lại lần nữa làm em đau. Em sợ nỗi đau ngày nào lại làm em yếu lòng. Em chợt nhận ra dù có quan tâm về anh bao nhiêu đi chăng nữa thì thứ em nhận lại vẫn là sự vô tâm, vô tình của anh mà thôi.
Anh à, hãy cho em nhớ anh thêm lần này nữa thôi nhé. Để từ nay em sẽ dần học cách quên anh, học cách từ bỏ anh. Học cách yêu lại từ đầu, một người thật sự xứng đáng với tình yêu của em.
Thôi thì ta về gói ghém kỉ niệm, đem hết ưu tư buồn lo giấu vào sâu thẳm trong tim. Từ nay, con tim này sẽ thôi nhung nhớ về người. Một ngày nào đó anh đọc được những dòng này, anh sẽ hiểu rằng em đã yêu anh như thế nào. Có một tình yêu âm thầm, lặng lẽ, không ồn ào, vội vã nhưng đủ làm ta day dứt mãi.
Xem thêm
Article sourced from BLOGRADIO.
Original source can be found here: https://blogradio.vn/co-mot-nguoi-la-lam-em-yeu-den-dau-long-nw246531.html