Đã từ rất lâu rồi những người hâm mộ pháo thủ như chúng tôi đã không còn nhớ đến hình ảnh người đội trưởng số 4 năm nào. Bởi đơn giản một lẽ, thứ tình cảm yêu mến của những năm tháng ấy chẳng có thù hận nào có thể làm mất đi. Nên chúng tôi chọn cách quên đi.

    Chàng trai số 4 năm ấy

    Quên đi cách Cesc Fabregas giả vờ bị chấn thương để không phải thi đấu cho Arsenal, đội bóng mà HL Wenger Wenger xây dựng lối đá của tập thể xoay quanh anh, các cổ động viên mong muốn anh ở lại một mùa bóng nữa. Nhưng điều anh muốn là ra đi bằng mọi cách có thể.

    Ngày hôm đó đội bóng đến sân Craven Cottage làm khách mà không có mặt người đội trưởng mẫu mực của mình. Các thành viên ra sân cảm thấy lạc lõng bao trùm, cảm thấy bị phản bội, bị bỏ rơi trên chiến trường.

    Trong lúc đó với chấn thương của mình, anh bay thẳng tới Tây Ban Nha để theo dõi giải đua xe công thức 1 Spanish Grand Prix, điều đó có vẻ như là lời khuyên của bác sĩ để chấn thương mau lành. Và bản thân dường như nhận ra điều gì đó áp lực, anh xóa lập tức bức hình đang vui vẻ tại Tây Ban Nha khỏi trang cá nhân.

    Không phải Arsenal, Barca mới là giấc mơ của Fabregas

    Chúng tôi thực sự không thiếu cầu thủ giỏi, cái chúng tôi mãi không có được là lòng trung thành. Ở M.U họ có tượng đài Paul Scholes, trung thành tới mức không bao giờ quan tâm tới hợp đồng thi đấu. Ở thành phố cảng Liverpool họ có “chiếc du thuyền” không bao giờ rời bến mang số hiệu G8.

    Suốt thời gian dài Arsenal luôn được xem là trạm trung chuyển của Châu Âu, cứ sau mỗi mùa giải chúng tôi đều phải chia tay cầu thủ tốt nhất của mình. Cảm giác như quen dần với điều đó nên về sau Wenger xây dựng lối chơi tập thể nhiều hơn, không dựa vào bất cứ ngôi sao nào, luôn luôn xoay vòng cầu thủ.

    Giống như mọi người vẫn thường gọi, Arsenal là những đứa trẻ nhà Wenger, thì cái cách mà Fabregas tìm mọi cách để ra đi không đàn ông tý nào. Nó không có lý lẽ, bặm trợn, và đầy thù hận. Nếu mang ra định lượng, một bên là sự cầu thị, níu kéo của cả một tập thể, một bên là thái độ của Fabregas thì chắc chắn đầy rẫy sự chê trách thất vọng ở Emirates dành cho người đội trưởng của mình.

    Cesc Fabregas là một cầu thủ tài năng, không phải huyền thoại ở sân Emirates.

    Ở Fabregas chúng ta được chứng kiến một điều rằng đôi khi lời thề thốt chẳng ăn nhập gì với thực tế. “Nếu có điều gì đó hoang đường xảy ra thì tôi chắc rằng bản thân mình trong khoảnh khoắc ấy đã không còn lý trí khi khoác áo một đội ở giải ngoại hạng mà không phải là Arsenal. Hoàn toàn không thể.”

    Rồi khoảnh khắc không còn lý trí ấy cũng tới, anh đầu quân cho Chelsea. Việc anh hòa nhập với Chelsea khá ấn tượng từ đầu mùa, rồi giai đoạn lượt về có chút chững lại và sa sút phong độ như theo lời báo chí.

    Tôi vẫn dõi theo anh, cảm giác vẫn rõ ràng như chỉ là sự theo dõi sự nghiệp của một cầu thủ Barca vừa tới Chelsea của một người xem bóng đá thuần túy, quên bén đi mất anh đã từng là một phần của Pháo thủ. Nghĩa là đau đớn hơn cả hận thù là quên tất cả về nhau!

    Theo tinthethao



    Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về Giáo dục?
Williamstown High School Vùng: Williamstown. Phone: 9393 9039
Xem thêm

Trường có truyền thống về các chương trình học thuật, âm nhạc, thể thao và nghệ thuật.



Để lại Tên và mobile, chúng tôi sẽ tìm cho bạn những nhà cung cấp dịch vụ tốt nhất.

TÌM DỊCH VỤ