Người cũ từng thương

13:00' 17-03-2021
“Người cũ” như cát vàng ta nắm trong tay, dù có gắng gượng nắm thật chặt, thật chặt nhưng chỉ biết vô vọng nhìn những hạt cát cứ lũ lượt từng hạt, từng hạt trôi tuột qua ke hở những ngón tay.


    Cuộc đời thật vô thường, có những người đến bên ta một đoạn thời gian rồi ra đi chẳng bèn ngoảnh lại để lại trong ta những bối rối, tổn thương, khắc khoải.

    Còn gì đau hơn hai chữ “Người cũ” để lại.

    Người ấy tưởng như đã cũ, đã phai nhạt trong tâm trí mà sao mỗi lần nhắc đến trái tim ta lại đau nhói, tấm lòng ta lại bồn chồn, da mặt lại nóng ran lên.

    “Người cũ” như cơn mưa ngâu chiều Tháng 7, vội đến rồi vội đi khiến ta nuối tiếc, hụt hẫng rồi ngẩn ngơ.

    Họ đến bên ta lúc ta cô đơn nhất, yếu lòng nhất. Họ mang đến những làn gió mát lành thổi bay những muộn phiền trong cuộc sống, chữa lành những vết thương do đời người xô đẩy rồi rời đi mãi mãi bỏ mặc ta cô đơn, lẻ loi chẳng biết bám víu vào đâu mà sống tiếp.

    “Người cũ” như áng mây bên trời trong ngần và tinh khôi, ta như núi kia vô hồn, khi chắn mây làm mưa cho cây cỏ xanh tươi, khi bất lực nhìn mây cùng gió bay đi bốn phương trời.

    Gặp nhau là nhân duyên trời ban nhưng phận mình là người dưng ngược lối, là gió thoảng mây bay. Ta đến bên nhau, yêu nhau say đắm làm cho khoảng thời gian bên nhau thêm đẹp đẽ, đượm hồng nhưng rồi người thứ ba xuất hiện cho người cũ cảm giác bình yên hơn bên ta. Ta đâu làm được điều gì ngoài nở một nụ cười gượng ghịu chúc phúc cho họ?

    “Người cũ” như chuyến tàu cuối ngày vội vã lướt qua, dù ta có cố gắng để chạy thật nhanh, có hét thật lớn nhưng cuối cùng chỉ biết đứng lặng nhìn chuyến tàu ấy dần khuất xa nơi chân mây.

    Có người nói: “Có hai thứ trên đời nhất định không được bỏ lỡ. Một là chuyến tàu cuối cùng về nhà, hai là người thật lòng yêu thương ta”.

    Thật đáng thương, trong cái khoảnh khắc đẹp như tranh vẽ ấy, chiều hoàng hôn thoi thóp nắng, mặt trời rực đỏ một góc trời, đoàn tàu rực sáng băng băng trên đường ray ta lại ngậm ngùi rơi những giọt nước mắt sầu bi?

    Ta đã đánh mất điều gì ư?

    Là người thương, là chuyến tàu chở người thương mình!

    “Người cũ” như cát vàng ta nắm trong tay, dù có gắng gượng nắm thật chặt, thật chặt nhưng chỉ biết vô vọng nhìn những hạt cát cứ lũ lượt từng hạt, từng hạt trôi tuột qua ke hở những ngón tay.

    Quả thực, những thứ tưởng như dễ dàng nắm được, có được lại càng khó giữ, càng dễ đánh mất. Tìm được nhau rất khó sao không trân trọng nhau?

    Những kỉ niệm về “Người cũ” cứ ùa về theo tiếng “tích tắc, tích tắc” của chiếc đồng hồ trong màn đêm tĩnh mịch. Từ trong sâu thẳm, chúng kéo về hiện hữu trước mắt ta như vừa mới hôm qua.

    Là ngày đầu ta nói lời yêu thương, là ngày ta cùng nhau nắm tay chạy nhảy dưới cơn mưa rào, là ngày ta nói lời chia tay từ biệt... tất cả đều rõ mồn một từng chi tiết nhỏ khiến ta dù mạnh mẽ đến đâu cũng ứ nước mắt khóc nghẹn vì nhớ thương, tiếc nuối.

    Quá khứ về người cũ ta không lỡ chôn vùi, vứt bỏ cũng chẳng muốn nhớ đến. Thôi thì, kí ức vui vẻ, kí ức đau buồn ta đành lụm nhặt, gom vào chiếc hộp nhỏ xinh cất giấu nơi cao nhất, tối nhất, bí mật nhất để ngày thường ta chẳng đụng chạm còn mỗi khi nhung nhớ có thể mở ra mà hoài niệm, vấn vương.

    “Người cũ” sao mà nghe thân thương quá

    “Người cũ” là vết thương chẳng thể khâu vá

    “Người cũ” là cơn mơ trong ngày đông buốt giá

    “Người cũ” là cánh chim trời xa xăm và vội vã.

    Chẳng biết sau này, có tình cờ gặp nhau trên đường đời, hai kẻ yêu nhau ngày ấy có nhận ra cố nhân mình từng coi là tất cả, có cúi mặt bước qua đời nhau hay cười thật tươi trao nhau những lời nguyện chúc bình an.

    Chẳng biết sau này, có tình cờ nhắc đến hai tiếng “Người cũ” ta có đủ can đảm mà nòi rằng: “Chuyện cũng qua lâu rồi!”

    Chẳng biết sau này, ngày mà hai người hạnh phúc nhất, ngày em lên xe hoa với một người đàn ông khác, ngày anh lịch thiệp trong bộ vest đón đưa một cô gái khác, ta có đủ dũng khí để đến chúc phúc cho đối phương, ta có bật khóc khi thấy người cũ tay trong tay, môi chạm môi một người khác.

    Hãy để thời gian trả lời tất cả!

    “Người cũ từng thương” cả một đời mãi không quên.



    Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về ?
Michael's Fresh Food Market Vùng: MENTONE. Phone: 9559 9444
Xem thêm

Article sourced from BLOGRADIO.

Original source can be found here: https://blogradio.vn/nguoi-cu-tung-thuong-nw230914.html


Để lại Tên và mobile, chúng tôi sẽ tìm cho bạn những nhà cung cấp dịch vụ tốt nhất.

TÌM DỊCH VỤ