Nếu yêu nhau thật lòng, người ta đã chẳng dễ dàng buông bỏ
Tình yêu không phải muốn có là có thể sở hữu trong tay nên đôi khi có người tìm kiếm nhau cả mấy chục năm trời mới tìm được người để yêu, để chờ và để đợi. Thế mới nói hạnh phúc chính là biết được người mình yêu cũng yêu mình.
Khi đã yêu nhau thật lòng là phải nghĩ cho nhau, vì nhau mà thay đổi, để có thể sống cùng nhau đó mới là tình yêu. Dĩ nhiên không tính đến việc tình yêu đó sai trái và ảnh hưởng đến người khác, các lí do còn lại chẳng qua là do người ta không muốn mà thôi.
Nếu bạn đã từng yêu thật lòng bạn sẽ biết, việc đánh mất người mình yêu không khác nào lấy một con dao nhọn tự đâm vào tim mình. Vết thương càng dài rộng bao nhiêu, thật tâm càng không muốn buông bỏ bấy nhiêu. Vậy nên sẽ không thể có suy nghĩ để cho người mình yêu quen một người khác, khi ấy ta tự thấy rằng chỉ hai ta mới mang lại hạnh phúc cho nhau, khi đã gặp đúng người thì tất cả những người còn lại đều là sai số.
Đôi khi tình yêu được viết lên từ những câu chuyện vô cùng đơn giản. Biết đâu một ngày bất ngờ sẽ có người xuất hiện nắm tay bạn đi hết quãng đường còn lại. Bạn sẽ không bao giờ nghĩ người bạn quen lại khác xa hình mẫu, thậm chí bạn chưa bao giờ tưởng tượng mình sẽ quen một người khác bạn về tính cách, phong cách sống. Nhưng điều quan trọng ở đây là chúng ta có thể vì nhau mà làm nhiều thứ, vì nhau mà mỗi ngày hoàn thiện hơn.
Nếu yêu nhau thật lòng, người ta đã chẳng dễ dàng buông bỏ...
Khi nào yêu một người nào đó thật lòng bạn sẽ hiểu. Dù bạn bắt buộc phải buông tay với người ấy vì bất kỳ một lý do nào khác, trái tim của bạn thực sự cũng không bao giờ thôi day dứt, nhớ nhung về người đó trong một sớm một chiều. Nếu họ yêu thật lòng, họ sẽ biết cố gắng dù có bất kỳ điều gì xảy ra đi nữa. Dù có phải chống lại cả thế giới chứ nhất quyết sẽ bảo vệ bạn đến cùng.
Việc buông bỏ không phải là một bình phong để phô bày với tất cả mọi người "Vì chúng ta muốn tốt cho nhau". Bởi chia tay, thực sự chưa bao giờ là thứ mang ra để thể hiện lòng cao thượng. Buông bỏ vẫn là buông bỏ. Ra đi vẫn là ra đi. Thật lòng hay không thật lòng, bản thân họ là người rõ hơn cả. Không cần phải chứng minh, cũng không cần phải ngụy biện.
Một người yêu chúng ta và rồi muốn buông tay. Chúng ta cũng không cần phải làm bất cứ điều gì để họ hồi tâm chuyển ý, bởi đó là sự lựa chọn của họ. Cũng càng không cần phải níu kéo họ. Nhất định không cần!
Cái chúng ta cần là một người nắm tay đi qua giông bão, chứ không phải người thấy một chút khó khăn là buông tay rồi để chúng ta một mình ở lại. Rồi cái ý nghĩ cao thượng rằng họ muốn tốt cho mình, rằng ở bên họ, mình sẽ không hạnh phúc! Không, đó chỉ là sự ngụy biện rất buồn cười!
Tất cả những thứ tình cảm thật sự trên đời, chỉ cần tan vỡ thôi cũng đã khiến chúng ta vô cùng hụt hẫng và mất thăng bằng. Thử hỏi đó là những thứ tốt cho ta? Rồi cả những quá khứ khiến chúng ta rơi vào tầng tầng, lớp lớp những cảm xúc không tên và rồi không để ý tới thực tại. Rằng đó là những thứ tốt cho ta? Hay đó là những chất xúc tác khiến chúng ta trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn, đại loại là như thế?
Rồi chúng ta cũng đã nhận ra một điều: "Người một khi đã không yêu chúng ta thật lòng thì có thể buông tay chúng ta rất dễ. Và chúng ta thực sự không cần họ, cho thế giới của mình nữa, nhất định không cần".
Cấy ghép imlant, răng sứ thẩm mỹ, trám răng.
Article sourced from GUU.
Original source can be found here: https://guu.vn/hanh-phuc-chinh-la-biet-duoc-nguoi-minh-yeu-cung-yeu-minh-doi-khi-ta-tim-kiem-nhau-rat-lau-moi-co-the-yeu-cho-va-doi-KO7F23G5363vf.html