Mẹ chồng hủy hôn ngay giữa đám hỏi, ba năm sau gặp lại bà tính nhận người quen nhưng đành xấu hổ quay mặt đi
Minh từng bị mang tiếng là gái 2 đời chồng. Trước đây đáng lý ra cô đã được một cuộc hôn nhân với mối tình đầu. Nhưng đời lắm cái tréo ngoe, hai người còn chưa kịp tân hôn thì đám cưới bị hủy.
Minh kể ngày đó hai người cũng yêu nhau tới 3 năm trời. Hai bên qua lại với nhau một thời gian dài rồi mới nói chuyện cưới xin. Trước lúc đó, người bên nhà Tùng đã coi cô như thể con cái trong nhà. Bên nhà có công to việc lớn gì, bao giờ Tùng cũng sang đón bạn gái qua phụ đỡ. Mẹ anh thì lúc nào cũng ngọt xớt, cứ một mẹ hai con như thể đã là của nhau rồi.
Kể ra ngày đó gia đình Minh cũng chẳng ưng Tùng. Tại nhà anh nghèo, mà bản thân anh cũng chưa có công ăn việc làm ổn định. Cơ mà Minh thì không chịu dứt. Là tình đầu nên cô càng tha thiết. Khuyên nhủ con gái chẳng được, cuối cùng "trời không chịu đất, đất phải chịu trời".
Ảnh minh họa.
Hôm nhà gái lên thăm nhà trai, mẹ Minh đến là ái ngại với họ hàng. Tại nhà Tùng nghèo quá, cơm thết đãi thông gia mà chỉ có đĩa thịt gà, đĩa rau củ luộc chấm muối vừng, đĩa giò nạc và bát canh miến nấu xương lõng bõng nước với vài lát phồng tôm. Hôm đó về nhà mẹ cũng trách Minh mãi. Thấy cô buồn, bà nghĩ lại thương, rồi cũng ngại mai kia cưới xin, khách khứa, bạn bè đông vui, mà nhất là chỗ đồng nghiệp của Minh, sang nhà trai mà đãi cỗ sơ sài thì thật mất giá con gái.
Ngẫm vậy nên hôm dạm ngõ, sau khi họ trai họ gái đều thống nhất lễ lạt, ngày giờ, mẹ Minh ngỏ lời lo đỡ cho bên nhà trai hai con dê ủ trấu. Bà bảo: “Nhà tôi cũng chẳng khấm khá gì, nhưng giờ hai bên đã như một nhà, chỗ anh chị cũng đừng ngần ngại gì vợ chồng tôi. Chúng ta có sao cứ thẳng thật, mình yêu thương hỗ trợ nhau cho con cái được nhờ. Hôm ăn hỏi, nhà tôi có ý gửi qua nhà anh chị 2 con dê ủ trấu, tiện anh chị nhận lấy làm cỗ đãi khách khứa. Anh chị nhận thì đẹp lòng đôi bên, cũng là tốt cho 2 con chúng mình. Ông bà ta già rồi chẳng sao nhưng tụi nó còn bạn bè, đồng nghiệp, đối tác nữa. Cỗ bàn sang sang một tí cho đẹp”.
Bên thông gia không nghĩ ngợi gì mà nhận ngay. Mẹ Tùng tính vô tư, chưa gì đã về bên nhà đi khoe tứ phía chuyện thông gia tâm lý, tốt bụng. Chắc mẩm có 2 con dê ủ trấu thông gia biếu, bà cũng chả bận tâm lo toan cỗ bàn gì nhiều nhặn.
Nhưng bất ngờ bên nhà Minh xảy ra chuyện. Gần sát ngày cưới, ông nội Minh đột ngột đi cấp cứu vì tai biến. Cả nhà đều dồn vào lo thuốc thang cho ông. Thực tế để làm đám cưới có Minh, bố mẹ cô cũng phải vay mượn thêm. Tại trước đó ông bà cũng phải chi tiền sửa sang nhà cửa trước khi cưới xin rồi. Nay bất ngờ có chuyện, xem như ông bà hết cả vốn.
Thế nên hôm ăn hỏi, nhà Minh chẳng giấu giếm gì mà thưa lại với bên thông gia ngay. Mẹ Tùng ngã ngửa. Bà bực mình nói qua nói lại, ý bà là thông gia kẹt sỉ, nói lời mà không giữ lời. Hai bên đang chỗ vui vẻ tự nhiên cãi nhau.
Mẹ Minh đỏ bừng mặt gằn giọng: “Con gái tôi vô phúc mới về đó làm dâu”.
Mẹ Tùng sừng sộ: “Nhà này không ế mà phải rước cái của ấy về. Bố mẹ sống lỗi thì con cũng chẳng hay hớm gì”.
Bất ngờ cái đám hỏi bị phá banh. Tùng bị cả nhà lôi về, ép hủy hôn. Anh cũng lạ, yêu thì mãnh liệt là thế nhưng bố mẹ nói gì cũng nghe. Đêm ấy nhận được tin nhắn chia tay “vì không hợp” của Tùng, Minh khóc hết nước mắt.
Ảnh minh họa.
Minh xấu hổ. Cô bỏ nhà đi miết tới 2 năm mới quay về vì ngại xóm giềng. Gái trinh trắng bất ngờ mang tiếng 1 đời chồng. Lắm lúc nghĩ Minh vẫn ức.
Mãi sau này nhờ có sự hối thúc của gia đình, chỗ bạn bè giới thiệu, cô mới quen Khang – một doanh nhân thành đạt, cũng là chồng hiện tại. Hai người cưới nhau, mua nhà sống trên thành phố rất hạnh phúc.
Minh vẫn tưởng đời mình không phải gặp lại mẹ chồng cũ nữa. Nhưng bất ngờ có 1 ngày khi đang cùng chồng làm từ thiện trong bệnh viện thì bất ngờ cô gặp mẹ Tùng. Bà qua đây chữa bệnh.
Thấy Minh xinh xắn, sang trọng, tay trong tay với chồng, mẹ Tùng bất ngờ lắm. Lúc sau bà cũng tìm cách tiến đến nhận người quen. Minh giật mình nghe ai đó kéo áo mình gọi: “Con dâu”. Cô ngoảnh lại, hơi ngỡ ngàng, còn chưa biết đáp thế nào Khang đã bước tới. Anh biết rõ quá khứ của vợ nên tươi cười: “Dạ chào bác, bác cần vợ chồng cháu giúp gì không?”
Mẹ Tùng xấn lân: “À, nó là con dâu hụt của bác đấy, khổ, ngày xưa suýt nữa thì đã…”.
Khang cười: “Dạ, âu cũng là cái duyên. Trời se cho cháu với Minh rồi nên làm lỡ mất bên bác. Nhưng không sao cả, giờ thì ai cũng yên ấm, bình an, thế là ổn rồi bác nhỉ? Chuyện quá khứ cứ để nó nằm im thôi bác ạ!”.
Mẹ Tùng tẽn tò, bà ngại ngần kiếm cớ đi chỗ khác. Đứng từ xa thấy Minh nhanh nhảu phát quà từ thiện cho mọi người, bà lại nghĩ đến đứa con dâu đanh đá ở nhà. Mẹ chồng đau ốm đi viện mà Tùng nèo thế nào cô ấy vẫn nhất quyết không ra chăm. Bà bụng đau, chân mỏi nhưng phải cố lết đi mua từng hộp cơm thế này.
Mẹ Tùng ngao ngán quay đi, tặc lưỡi, thở dài rồi lẩm bẩm nói một mình: “Biết thế ngày ấy đừng tham”.
Article sourced from AFAMILY.
Original source can be found here: http://afamily.vn/ngay-giua-dam-hoi-me-chong-doi-huy-hon-vi-2-con-de-u-trau-nhung-sau-3-nam-gap-lai-ba-ngam-ngui-gia-ngay-ay-dung-tham-20191228114545132.chn