Cái gì quá đà cũng không tốt. Mancini cao hứng với cuộc “đại cách mạng” lối chơi với sự xoay vòng điên cuồng. Nhưng vì hứng quá nên ông trót lao đi quá đà. Và ông lái con tàu Man City lao vào bờ rào…

Không bị thương quá nặng, nhưng Man City đã hứng một cú sốc mạnh chỉ vì Mancini quá say mê với bài xoay tua. Cả chục trận đã qua, mỗi trận Mancini sử dụng một đội hình khác nhau. Và do chưa thua nên Mancini thích lắm. Ông cho rằng đó là hướng đi đúng. Và khi chứng kiến Balotelli ghi bàn trong vài trò thế chỗ Tevez, HLV người Ý lại càng hăng hơn với triết lý mới nảy ra trong đầu. Thế là Mancini để Balotelli, Aguero ngồi ngoài, đẩy Dzeko chỉ biết đá dự bị ra sân từ đầu cùng… Tevez. Một lần hiếm hoi hàng tấn công của Man City chơi với những con người như vậy, và kết cục của nó vượt ngoài tầm kiểm soát của Mancini.
Tevez trở lại đội hình chính nhưng dường như không biết chạy vào đâu, tổ chức thế nào khi Y.Toure cũng nhao nhao lao lên phía trước. Dzeko thì mờ nhạt như thường lệ mỗi khi đá chính, và Man City gần như không tạo ra được sức ép, cũng chẳng thể áp đặt được thế trận ở tuyến giữa. Everton thì trái lại. D.Moyes cố gắng giữ nguyên đội hình thi đấu, kể cả Baines chấn thương nhẹ được bác sĩ CLB xác nhận không nên thi đấu, cũng “buộc” phải ra sân. Và chính Baines là người tạo ra bước ngoặt cho trận đấu.
Một quả tạt chuẩn xác, hoàn hảo đến từng chi tiết từ cánh trái, Fellaini xuất hiện từ dưới đất chui lên hạ thủ thành J.Hart. Biết thừa Fellaini có duyên ghi bàn thế nào rồi, thế mà hàng thủ Man City vẫn để xổng, vẫn lơ là, vẫn như mơ ngủ. Bàn thua ấy mới khiến Man City tỉnh giấc. Nhưng không Aguero, Mancini như tự cắt đi nguồn ý tưởng duy nhất mà ông có, khi Nasri, Silva hoàn toàn biến mất. May mắn đến ở phút 43, khi Dzeko ngã đầy tính nghệ thuật trong vòng cấm sau quả đá phạt góc, và trớ trêu thay, người trót túm áo Dzeko lại là Fellaini. Penalty.
Một tình huống không đáng có, có thể gây tranh cãi, bởi những pha tranh chấp kiểu như vậy trong vòng cấm diễn ra rất thường xuyên. Nhiều trọng tài sẽ không thổi, bởi nếu phạt những quả như vậy thì mỗi trận chắc phải có 10 quả penalty. Nhưng miễn bàn. Trọng tài dù sao vẫn xử đúng luật. Tevez ghi bàn.
Tưởng là có bàn gỡ Man City sẽ bừng lên, nhưng họ vẫn xìu như cũ. Cạn ý tưởng. Không hưng phấn. Thiếu người làm bóng. Không có tác nhân tổ chức. Phải đến khi đó Mancini mới thừa nhận sai lầm, đưa cả Aguero lẫn Balotelli vào sân. Dĩ nhiên, đã quá muộn để thay đổi điều gì đó. Sức ì, sự lạc lõng của những ngôi sao khiến người ta cảm giác như họ mới gặp nhau đá bóng ngày hôm qua. Man City mất điểm. Và họ đã trao cho Man Utd món quà vô giá…
Phong Thao - Tổng Hợp từ Internet

