Làm sao có thể hạnh phúc bên một người mà mình không còn rung động?

11:00' 19-09-2019
Tình cảm vốn là thứ không thể gượng ép hay cưỡng cầu. Làm sao có thể hạnh phúc bên một người mà mình không còn chút mảy may rung động? Làm sao có thể giả vờ quan tâm, vui vẻ bên cạnh một người mà lòng mình không còn thấy bình yên? Cũng không thể nào cố gắng níu giữ lấy một trái tim đã lạnh, một người đã muốn cất bước ra đi. Cảm giác dằn vặt nhất trong tình yêu, chính là bản thân mình bỗng dưng lại lạnh nhạt, lại không hiểu tại sao chán chường. Không còn muốn yêu thương người kia nữa nhưng tình cảm nhiều năm gắng bó lại khiến ta không nỡ buông lơi. Có những người chấp nhận sống với nhau vì tình nghĩa, ở lại bên nhau vì những năm tháng đã từng trong khi lòng đã hết yêu. Có những người lại dứt khoát buông tay vì không muốn phải tự ép mình, dối lòng, dối người thêm nữa.


    Khi yêu, ai mà không nghĩ rằng mình sẽ cùng người kia đi đến hết đoạn đường phía trước. Ai cũng hứa hẹn, cũng vun đắp mộng ước được thành đôi cùng người mà mình yêu thương. Lúc đầu, sẽ rất hạnh phúc và ngọt ngào. Thế nhưng, khi ở bên nhau một thời gian sẽ dần nhận ra mình chẳng tha thiết như lúc ban đầu nữa, cũng chẳng yêu người kia nồng cháy như lúc đầu. Tình yêu, bắt đầu ngọt ngào cuồng say nhưng cũng có thể sẽ nhạt dần theo năm tháng. Cảm giác chán chường, thờ ơ có thể ập đến sau bao tháng năm yêu nhau nồng nàn. Bởi vậy, tình yêu là thứ dễ dàng đổi thay và xoay chuyển. Lúc này, chúng ta đang yêu nhau say đắm, nhưng có thể một vài tháng hoặc vài năm sau đó, ta nhận ra tim mình không còn đập nhanh vì người kia nữa, còn lòng thì muốn thờ ơ và cũng chẳng luyến lưu gì nhiều ngoài hai chữ nghĩa tình.

    Sau khi cuộc tình đã đi qua vài cơn chếnh choáng, sau khi đã dốc cạn cả đắm say và những triền miên nhung nhớ, thì người ta lại thấy cuộc tình cứ ơ hờ trôi qua theo thời gian. Thời gian càng lâu, tình cảm càng nhạt, cách thể hiện cũng chẳng còn nồng nhiệt như xưa. Thời gian có thể quên đi những nỗi đau, nhưng nó cũng có thể làm người ta thay lòng. Lúc mới yêu nhau, mọi thứ trong nhau đều tốt đẹp, vẹn toàn. Thế nhưng sau một khoảng thời gian quen nhau, yêu nhau, mọi thứ không hoàn hảo mới dần dần lộ diện. Có người chấp nhận được những khiếm điểm của nhau, có người lại cảm thấy chán nản và không thể dung hòa được. Bởi vậy nên mới có chuyện cảm giác lưng chừng, yêu không tới mà xa nhau thì không đành lòng. Có những khi, chúng ta không phải đang tiếp tục vì tình yêu nữa, mà là vì chúng ta trân trọng tình nghĩa và những tháng ngày đã qua.

    Có thể chúng ta đã có những ngày tháng thật mặn nồng bên nhau. Đã từng đi qua những ngày mưa giông bão tố mà trong lòng vẫn thấy bình yên đến lạ lùng. Khi ấy, tất cả mọi khó khăn dường như tan biến, bởi luôn có một bàn tay nắm chặt, một ánh mắt dõi theo. Những ngày tháng hạnh phúc ấy cứ ngỡ như sẽ kéo dài mãi mãi. Nhưng thời gian vốn là một thứ đáng sợ, nó khiến con người ta vơi đi nỗi đau và xóa lành những thương tổn, nhưng cũng lại là thứ vô hình khiến học dần dần xa cách nhau, lạnh nhạt thờ ơ với nhau. Chuyện tình yêu, vẫn không thể cứ yêu thương nhau là được. Hôm nay chúng ta thương nhau thật nhiều, ta nghĩ rằng sẽ không thể nào rời xa nhau. Thế nhưng, thời gian vốn vô tình và tàn nhẫn, còn lòng người thì lại dễ dàng bị đổi thay. Một người vẫn yêu, một người chán nản. Một người xem người kia là cả thế giới ngọt ngào của mình, người còn lại lại cảm thấy mối tình này như có cũng được, không có cũng chẳng sao. Càng yêu nhau lâu, những hứng thú về nhau cũng nhạt dần. Yêu thương cũng chẳng còn thắm nồng như lúc trước. Vốn không thể trách ai đó đã thay lòng đổi dạ, mà là tới lúc lòng họ bỗng dưng nhạt nhòa, trống rỗng. Tới lúc, tim họ không còn chỗ để yêu thương người kia nhiều hơn nữa, đến lúc họ cần phải lo lắng, quan tâm cho những người, những điều quan trọng hơn người kia. Hợp rồi tan cũng đều là do sự sắp đặt của ông trời. Nhiều lúc nghĩ rằng ở bên cạnh nhau một thời gian dài thì càng yêu thương nhau nhiều hơn. Nhưng cuộc sống này luôn luôn có những điều trái ngược. Càng yêu, càng cảm thấy đối phương có những điểm mà mình không vừa ý. Khi đã quá nồng nhiệt với tình yêu thuở ban đầu, người ta sẽ cảm thấy chẳng còn gì thú vị, chẳng còn điều gì mới mẻ trong cuộc tình này, trong con người này. Hay có những điểm xấu mà ta không thể chấp nhận được. Có yêu mới biết hợp nhau hay không, có ở bên nhau mới biết tình cảm của mình như thế nào, có thật sự là yêu thương hay chỉ là những giây phút rung động nhất thời?

    Khi cô đơn quá lâu bỗng lại có một bàn tay chìa ra ấm áp, khi đang trong một nỗi buồn đau đến tận cùng bỗng có người an ủi, sẽ chia. Có những thứ cảm xúc nhất thời mà ta lầm tưởng nó là tình yêu, và rồi cùng người kia vun đắp nó. Thế nhưng, tình cảm nhất thời thì rồi sẽ nhanh chóng phai nhạt đi theo thời gian. Yêu nhau vài ba tháng, lại cảm thấy thật ra mình chẳng yêu đối phương nhiều như mình vẫn nghĩ. Thật ra, người ấy vẫn không quan trọng trong lòng mình đến vậy. Thật ra người ta vẫn còn rất nhiều điểm không khiến mình hài lòng, chúng mình hoàn toàn không hợp nhau. Thế mới nói tình yêu là một phạm trù vừa phức tạp, vừa mông lung mà không thể nào lí giải được. Hôm nay yêu nhau, ngày mai lại có thể nhẹ nhàng mà buông đôi tay ấy. Chúng ta, không thể lí giải được vì sao mình lại cảm thấy chán nản, chẳng còn thiết tha gì với tình yêu này nữa. Chỉ biết một khi cảm xúc đã nhạt rồi thì cố gắng ở cạnh nhau cũng chỉ làm cả hai thêm tổn thương, đau khổ.

    “Có gì đâu, anh hãy thật lòng mình

    “Anh có yêu em như ngày xưa ấy?”

    Có gì đâu, sao anh ôm em vậy?

    Em muốn nghe anh trải lòng mình…

    Tình yêu ngày nào rồi cũng sẽ là không

    Tình thay đổi khi lòng ta thay đổi

    Sẽ phôi pha theo dòng đời trắc trở

    Sẽ nhạt nhòa khi hình bóng khác… trong anh

    Có gì đâu, tình yêu như nụ hoa

    Rồi có lúc sẽ qua màu tươi thắm

    Có gì đâu, giữa cuộc đời rộng lắm

    Đâu khó gì thay thế một người yêu…”

    Tình cảm vốn là thứ không thể gượng ép hay cưỡng cầu. Làm sao có thể hạnh phúc bên một người mà mình không còn chút mảy may rung động? Làm sao có thể giả vờ quan tâm, vui vẻ bên cạnh một người mà lòng mình không còn thấy bình yên? Cũng không thể nào cố gắng níu giữ lấy một trái tim đã lạnh, một người đã muốn cất bước ra đi. Cảm giác dằn vặt nhất trong tình yêu, chính là bản thân mình bỗng dưng lại lạnh nhạt, lại không hiểu tại sao chán chường. Không còn muốn yêu thương người kia nữa nhưng tình cảm nhiều năm gắng bó lại khiến ta không nỡ buông lơi. Có những người chấp nhận sống với nhau vì tình nghĩa, ở lại bên nhau vì những năm tháng đã từng trong khi lòng đã hết yêu. Có những người lại dứt khoát buông tay vì không muốn phải tự ép mình, dối lòng, dối người thêm nữa. Người ta vẫn hay nói, khi hết yêu thì buông tay nhau cho nhẹ lòng. Có thể sẽ đau đó, buồn đó, sẽ cảm thấy có lỗi thật nhiều, nhưng một lần sống thật với chính tình cảm của mình thì sẽ tốt hơn nhiều lần so với sự che giấu và gượng ép. Buông tay khi tình cảm không còn, vừa thấy lòng mình nhẹ nhàng hơn, vừa không tiếp tục dối lừa rằng ta vẫn rất yêu thương và quan tâm đến người. Ở cạnh nhau mà không thấy vui vẻ được nữa thì có cố gắng cũng chỉ là những điều vô nghĩa và gượng gạo. Thôi thì một lần cùng thẳng thắn với nhau, cùng nói ra những cảm giác trong lòng để rồi cùng nhau giải quyết nó.

    Có đôi khi, chính ta cũng chẳng hiểu sao lòng mình lại thay đổi. Cũng sẽ có những đêm tự chất vấn chính mình, tự cảm thấy tội lỗi và dày vò bản thân. Vẫn biết tình yêu này vẫn còn đó, người vẫn tha thiết yêu mình, vậy mà bản thân mình lại đang rẽ sang một hướng khác. Có những lúc tự hỏi bản thân mình những câu hỏi như vậy, nhưng rồi lại bất lực khi chẳng tìm ra được lí do. Có thể người ta yêu nhau, chán nhau, xa nhau đều là do duyên phận. Mà duyên phận thì là thứ không thể cưỡng cầu được. Duyên đến, ta hết lòng yêu thương và trân trọng. Hết duyên, lại cảm thấy tình yêu sao nhạt nhòa, chán nản. Cuộc sống này vẫn còn rất nhiều điều bâng quơ, mông lung như thế mà.

    Sống thật với tình cảm của chính là sẽ là cách tốt nhất và dễ chịu nhất. Thử hỏi khi hết yêu, bạn vẫn phải tỏ ra quan tâm và lo lắng cho người ấy, trong lòng bạn có cảm thấy thật sự vui vẻ được không? Thử hỏi người nhận được sự quan tâm ấy, khi biết nó là gượng gạo thì có cảm thấy hạnh phúc nữa không? Tình cảm, chẳng thể nào lường trước được những đổi thay. Có những đổi thay không phải bản thân mình mong muốn thế nhưng nó vẫn cứ diễn ra. Có những khi tự hứa với lòng sẽ phải yêu thương người ấy thật nhiều, nhưng thật ra tình cảm lại đang nhạt dần, nhạt dần theo từng năm từng tháng.

    Hết yêu rồi, thôi thì chúng ta buông tay nhau ra vậy. Bởi tình yêu được đắp xây bằng những yêu thương chân thành từ hai phía thì mới vững bền được. Một bên buông lơi, nhạt tình thì có ở cạnh nhau cũng làm cho cả hai càng cảm thấy đau khổ. Có cố gắng cách mấy đi chăng nữa cũng không thể nào che giấu những gượng ép khi yêu nhau. Cách tốt nhất khi hết yêu là can đảm nói rõ với người kia, chắc rằng họ sẽ hiểu và thông cảm được cho nhau. Buông tay, người này bình tâm thoải mái, người kia có thể sẽ đau khổ một thời gian, nhưng rồi mọi chuyện sẽ lại về đúng quỹ đạo của nó. Chắc hẳn cả hai sau này đều sẽ tìm được một tình yêu đúng nghĩa dành riêng cho mình. Có thể vô tình, chúng ta chỉ là những mảnh ghép thiếu sót đi qua đời nhau, mảnh ghép hoàn hảo thì vẫn đang chờ ta kiếm tìm ở phía trước. Hết yêu, rời đi sẽ cảm thấy nhẹ lòng!



    Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về ?
Central Skylights Vùng: Dandenong. Phone: 9999 1526
Xem thêm

Cung cấp và lắp đặt giếng trời Velux skylights, rẻ và đẹp tại Melbourne


Article sourced from GUU.

Original source can be found here: https://guu.vn/het-yeu-roi-di-se-cam-thay-nhe-long-KJQuDkTivNSiK.html


Để lại Tên và mobile, chúng tôi sẽ tìm cho bạn những nhà cung cấp dịch vụ tốt nhất.

TÌM DỊCH VỤ