Em à, điều mà em mong muốn nhiều khi chưa chắc đã là thứ ba mẹ cần
Cuộc sống này quả thực không dễ dàng đối với em, nhưng em đừng quên rằng, nó cũng không công bằng với ba và mẹ. Đã bao giờ em nghĩ, liệu họ có trải qua những điều như em đã từng, tôi nghĩ là họ còn thống khổ hơn em rất nhiều lần. Nhưng có bao giờ em thấy họ than vãn hay mệt mỏi. Bởi vì em đó, em chính là nguồn động lực để họ tiếp tục sống, tiếp tục tồn tại.
Em còn nhớ những buổi gặp mặt cuối năm, khi ba mẹ chỉ ngồi nghe người ta khoe khoang về thành tích của con họ mà không thể nói gì. Cảm giác thật tội lỗi em nhỉ! Em có biết không, ba mẹ chúng ta dù ít hay nhiều, nhưng bất cứ người làm cha làm mẹ nào cũng muốn con của mình là người nổi bật nhất, là người luôn đứng nhất. Có thể họ không nói, không ép buộc, nhưng không có nghĩa là không kỳ vọng.
Em có thể là một đứa trẻ hư trong mắt cô giáo, có thể là một anh nhân viên bẩn tính trong mắt đồng nghiệp hoặc có thể là một kẻ lập dị trong mắt của người khác. Nhưng với ba mẹ, em là vô giá, là độc đáo nhất. Em có thể là một đứa trẻ không vâng lời, nhưng em à! Đừng bao giờ trở thành một đứa trẻ hư. Em không cần phải trở thành thần tượng của mọi người, em không cần phải là tiêu chuẩn của mọi nhà, em cũng không cần phải đại diện cho bốn biển năm châu. Chỉ cần em luôn là chính em, là con của ba mẹ.
Em không cho phép mình thất bại, em ép mình phải thành công bằng mọi giá. Nhưng em ơi, điều quý giá nhất của một đời người không phải đo bằng số lần thành công hay thất bại mà được tính bằng số lần em đứng dậy sau những khó khăn. Và em à, mong ước của ba và mẹ không phải là một ngày nào đó, em được làm ông nọ bà kia, cũng không phải là chức cao quyền trọng. Điều họ ao ước là thấy em trưởng thành sau những lần vấp ngã, là thấy em vực dậy sau những vết thương lòng.
Nếu khi nào mệt mỏi quá, đừng dừng lại em nhé! Có thể vào năm em ba mươi tuổi, em mới chỉ đủ tài chính để lo cho bản thân mình, không giống như cô bạn đồng nghiệp hằng tháng gửi tiền đều đặn về cho gia đình. Cũng có thể em mới chỉ tìm được một công việc phù hợp, không giống như anh bạn thân đã lên đến chức trưởng phòng kế hoạch hoặc cũng có thể em mới chỉ trải qua được một cuộc tình chóng vánh, không như người chị họ bằng tuổi đã sinh được đứa con đầu lòng. Năm em ba mươi tuổi, rồi ba lăm hay bốn mươi, cuộc sống em dường như mới chỉ kịp ổn định, nhưng em à! Cuộc sống của chúng ta không cần phải dư giả, không cần phải thật nhiều tiền, chỉ cần em hạnh phúc thì mọi thứ thế gian sẽ tự an bài.
Đừng ép mình phải chín thật nhanh, đừng bắt mình phải thơm thật lâu và cũng đừng mắc kẹt trong cuộc sống của người khác. Hãy cứ là chính em, hãy cứ làm theo năng lực mà em có. Bởi em à, điều mà em mong muốn nhiều khi chưa chắc đã là thứ ba mẹ cần. Em nghĩ mình phải có thật nhiều tiền, nhưng ba mẹ chỉ cần em được hạnh phúc. Em nghĩ mình cần phải thăng tiến thật nhanh, nhưng ba mẹ chỉ muốn em với các đồng nghiệp thật thuận hòa, em muốn mình mau chóng tìm được một người bạn đời lý tưởng, nhưng ba mẹ chỉ cần em và cuộc sống của em sau này luôn được bình an. Vậy nên em à, rồi mai này có thể em vấp ngã, cũng có thể trắng tay hay là kẻ thua cuộc, nhưng có một điều là dẫu cho em còn mang trên mình nhiều vết thương, còn vương trong tâm hồn những vụn vỡ nhưng ngàn vạn lần đừng làm ba mẹ bận lòng em nhé! Nhưng nếu em đã trót làm họ phiền lòng thì hãy để những nỗi lo đấy chỉ là tạm thời. Bởi làm cho ba mẹ yên tâm cũng là một dạng của thành công rồi em nhỉ!
Những lúc em bất lực vì sóng gió không ngừng, hãy nhớ về những ngày còn thơ ấu, khi em khoe với ba những điểm mười đỏ chói, những lần em kể mẹ nghe về câu chuyện em giúp đỡ bạn bè. Rồi hãy nhủ với lòng mình rằng, ta lại tiếp tục chiến đấu, lại tiếp tục đương đầu, để làm cho ba mẹ tự hào thêm một lần nữa nghe em!
Bởi em sẽ luôn là ánh dương của ba và mẹ.
Article sourced from BLOGRADIO.
Original source can be found here: https://blogradio.vn/chi-can-em-hanh-phuc-moi-thu-se-tu-an-bai-nw227582.html