Duyên trời đã định như thế nào thì cứ vậy mà theo thôi
Cũng giống như tình yêu, vì sao người ta nói hôn nhân là kết thúc của tình yêu mà vẫn nhiều cặp gia đình còn cảnh li dị, có người yêu nhau nhiều thậm chí là cả đời say đắm đến mức khó tả rồi cũng phải chia tay, hay có những người chỉ yêu vào ngày đã chán.
Tuy nhiên ngược lại nó có những người chỉ cần hiểu và yêu từ ánh mắt giây phút đầu mà họ có thể lấy nhau và sống đến cuối đời…
Bạn nghĩ mình đọc sách để làm gì, yêu để làm gì… Đọc sách điểm mấu chốt là để hiểu ra tư tưởng mà người viết muốn truyền đạt, các triết lí và bài học kinh nghiệm mở ra cho người đọc hiểu rõ và tiếp thu, thậm chí là đồng cảm, chia sẻ cùng họ,…
Thì tình yêu cũng chẳng khác nhau là mấy, hai người biết nhau và đến với nhau là một cái duyên, cái duyên phải gặp mặt, cái duyên phải nói chuyện, phải đến với nhau và phải yêu nhau. Và cái cuối, tình yêu là hiểu, cảm thông, biết đồng cảm chia sẻ cũng nhau vượt qua những giây phút khó khăn cũng như cùng tận hưởng niềm hạnh phúc.
Cuốn sách bạn chỉ đọc đến nửa mà đã chán hay gần hết mà cũng như không biết kết thúc thì bạn chỉ hiểu nó mơ hồ và thậm chí là cũng không muốn hiểu, không muốn xem vì mình không hứng thú, mình đã chọn sai cuốn sách, bạn không đủ kiên nhẫn đọc hết nó thì trong cuộc đời bạn sẽ gặp có lúc gặp phải những điều như vậy.
Chỉ thấy bìa sách đẹp mà đã đến với nó, đọc một nửa chán thì lại bỏ nó, tình yêu không phải chỉ nhìn vào bề thế bên ngoài mà chọn lựa, người xấu, người đẹp nhưng cho dù chưa hiểu rõ cái chất bên trong thì cũng chưa biết kết thúc nó sẽ thế nào, có duyên nhưng lại nhanh hết… Chỉ rung động vài giây phút nhưng rồi cũng phai tàn mà phải buông lời chia ly.
Có những cuốn sách chỉ đọc một lần hai lần là lại bị bỏ xó hay được truyền tay người này người khác, họ đọc chỉ biết nội dung và kết thúc nhưng chẳng hiểu được tư tưởng trong đó. thử nghĩ xem, nếu tình yêu mà như vậy thì dù cho có biết trước kết thúc là tốt hay xấu mà không hiểu nó thì liệu rằng sau này bước tiếp sẽ thế nào hay là lại đi lại vết xe đổ cũ, cứ thể mà cũng không tỉnh ra hay không phát huy được, cái duyên ấy đã đến một lần thì có thể nó sẽ đến lần thứ hai.
Một cuốn sách được nâng niu, chăm chút, thậm chí là đọc đi đọc lại, đọc không chán, cất giữ riêng cho mình rồi nhớ lại lấy ra đọc, thậm chí là hiểu thông tư tưởng của người viết, luôn tìm đọc rút ra kinh nghiệm cho mình thì quả thật người đọc ấy thật tuyệt vời, tình yêu sẽ đến với họ thật viên mãn.
Họ sẽ không bận tâm quá khứ mình từng làm gì, họ sống và nghĩ cho hiện tại và tương lai, họ không vì nỗi đau của những thứ đã cũ mà làm tổn thương chính mình, thay vào đó họ tự tìm cho mình thoát ra khỏi sự cô đơn là đi tìm tình yêu mới.
Duyên đến với họ như một phước lành, tình yêu họ có được cũng là do sự vấp ngã những kinh nghiệm mà họ đã từng trải
Qua đây tôi chỉ muốn nói với những ai chưa yêu, chuẩn bị yêu, đang yêu và đã từng yêu rằng: đừng quan trọng quá những vấn đề trong tình yêu, hãy để nó thật thoải mái tự nhiên và nó sẽ đến với những con người biết năm bắt duyên của mình, chỉ có trải qua những khó khăn vấp ngã thì mới có những sự mĩ mãn và nở hoa.
Đặc biệt hơn là niềm tin, sự đồng cảm và tấm lòng thì tình yêu sẽ mãi mãi là câu trả lời cho cuộc đời mình.
Con người có thể đến với nhau bằng nhiều cách…Đó là cái duyên
Nhưng để đi được đến cuối cùng thì đúng là cần phải có phận.
Duyên trời đã định như thế nào thì cứ vậy mà theo thôi.
Article sourced from GUU.
Original source can be found here: https://guu.vn/vi-sao-tinh-yeu-la-mot-cai-duyen-myv9jgjfWRjPY.html