'Đừng hời hợt yêu bằng lời nói, hãy yêu bằng cả trái tim'
ảnh minh họa
Có một thói quen khá phổ biến với một cặp đôi, chính là việc nói yêu nhau mỗi ngày. Chắc chắn nó chẳng có gì xấu, mà ngược lại vô cùng đáng trân trọng. Chúng ta chúc nhau ngủ ngon bằng một lời nói yêu thương, chúng ta tỉnh dậy và trao nhau câu nói ấy một lần nữa, chúng ta bỗng nhiên nói mỗi khi thấy một cảnh phim tình cảm. Đó là sự vun đắp mỗi ngày, khiến cho bản thân càng yêu người ấy hơn.
Nhưng đó chỉ là một phần của tình yêu, tất cả chúng ta đều biết rằng chỉ nói yêu nhau không mà chẳng có hành động cụ thể thì nó sẽ trở thành tầm phào, lời nói sẽ như gió bay. Có nhiều người xa nhau và họ nói cả hai không thể khiến nhau hạnh phúc, dù thời gian đầu của họ cũng vô cùng lãng mạn, xanh tươi như nhiều tình yêu khác. Tôi hỏi rằng khi một hoặc hai người mệt mỏi họ làm gì? Họ nói rằng post một cái gì đó lên mạng để xả cơn tức, hoặc cãi nhau, hoặc đóng rầm cửa và đi ra ngoài trong khuây khoả.
Ở một trường hợp khác, thì có người đã nhận ra rằng cách mà họ đang yêu người khác chỉ khiến họ thêm mệt mỏi, cho nên họ đã điều chỉnh hành động của mình. Như là không đòi hỏi người yêu mình phải là một người như thế này thế kia theo ý của họ. Ví dụ như: Để anh ta/cô ta thoải mái giải quyết công việc của mình trong thời gian mà khả năng có thể. Không thúc giục, không giận hờn. Thậm chí còn có những lời động viên an ủi. Đó là cách để người mình yêu tin rằng hai người thực sự có tiếng nói chung và họ được thấu hiểu.
“Anh yêu em” hay là “em yêu anh” thì đều gây ra một loại xúc cảm nhất thời ban đầu. Ai cũng sẽ cảm động trước những lời nói như thế, nhưng rồi mọi thứ sẽ chỉ dừng lại ở đó. Cách mà chúng ta đối xử với nhau mới là điều đáng nhớ. Thật tuyệt vời nếu chúng ta có thể cùng nhau đi chợ, cùng nhau nấu ăn, cùng nhau đi xem phim, cùng nhau đọc một cuốn sách, cùng nhau nói về một vấn đề mà cả hai cùng thích. Thậm chí cả những hành động điên rồ như bị cúm cùng nhau!
Sẻ chia đôi khi không phải ngồi xuống và hỏi “này, kể tôi nghe nỗi buồn của bạn đi.” Sẻ chia là mỗi phút giây dù khó khăn hay hạnh phúc đều thấy họ ở đây, ngay bên cạnh.
Rồi một ngày bạn sẽ thấy nhàm chán với việc phải nói yêu một người hay nghe từ ai đó những lời đó. Bạn không còn đủ chân thành để nói ra hay nghe, bạn làm như thể một thói quen. Bạn bị áp lực, bạn cảm thấy bức bối, bạn nhìn những việc họ làm và không thể nói lời yêu được nữa. Vậy thì không phải đúng như tôi đã nói, lời yêu chỉ là nhất thời thôi sao? Lời yêu có đến mấy trăm ngôn ngữ thể hiện, cho nên nó không rõ ràng và cụ thể. Còn ngôn ngữ cũng chỉ là một loại tín hiệu của con người.
Nếu như không thể nói yêu nữa, thì hãy mạnh dạn ngả vào lòng người ấy. Chẳng cần nói gì cả, chỉ cần thể hiện mặt yếu đuối sâu thẳm, bạn cần được sưởi ấm. Đâu phải lúc nào chúng ta cũng phải cho đi? Yêu là cũng cần nhận lại cơ mà.
Cuộc sống nói ngắn thì ngắn mà dài thì cũng chẳng dài, biết bao nhiêu chuyện sẽ kéo đến. Tình yêu chỉ là một phần và nó có thể bị xẻ ra làm ngàn mảnh bất cứ lúc nào. Hãy biến những khó khăn thành cách để thể hiện tình yêu, sau đó nói lời yêu thương vẫn chưa muộn.
Ta yêu mọi thứ về nhau như yêu cuộc sống này, thật đáng tiếc làm sao nếu như cuộc sống thay màu chỉ vì một người. Hãy khiến nhau cười chứ đừng khiến nhau khóc. Nếu ai cũng tâm niệm thế này, tôi tin tưởng những người đàn ông sẽ đột nhiên đứng dậy… dọn nhà khi thấy bạn gái mình mệt mỏi. Phụ nữ sẽ im lặng đặt lại đôi giày của anh ấy ngay ngắn vào tủ, khi đàn ông cần một góc riêng để tĩnh lại những hỗn độn, bực dọc mà ai đó ngoài kia gây nên.
“Tôi muốn nhảy với người tôi yêu trước khi nhạc tắt, tôi muốn yêu người ấy thật nhiều trước khi tôi nhắm mắt.” Đừng hời hợt yêu bằng lời nói, hãy yêu bằng cả trái tim.
Article sourced from GUU.
Original source can be found here: https://guu.vn/ta-yeu-nhau-khong-phai-chi-bang-ba-tu-don-gian-ma-yeu-bang-chinh-cuoc-song-cua-minh-GCGkqh7UMTtam.html